Lạc Tuyết Y cùng Triệu Dạ Thành nấp vào một bụi cây, nàng vội vàng băng gấp vết thương lại cho chàng, hắc y nhân đến thấy không ổn nàng đánh ngất Triệu Dạ Thành rồi chạy ra đánh lạc hướng những hắc y nhân.
Chạy được một khoảng xa Lạc Tuyết Y dừng lại đánh với bọn hắc y nhân, giết được một người nàng dùng kiếm của hắn lao đến giết hết những người còn lại, ánh mắt khát máu, đáng sợ lạnh lẽo vô cùng.
Hàn Lam Mặc cùng bọn người Linh Linh và Đặng Hải nhìn thấy Triệu Dạ Thành nằm bất tỉnh ở đó vội chạy đến, Tiêu Từ đỡ chàng lên:
"Đại hoàng tử! Đại hoàng tử!"
Đôi mày Triệu Dạ Thành khẽ cau lại, mắt dần hé ra thấy mọi người nhưng không thấy Lạc Tuyết Y đâu chàng lo lắng, vội vàng hỏi:
"Tuyết Y đâu? Nàng ấy đâu rồi?"
"Cái này ta phải hỏi ngươi mới đúng chứ? Tuyết Y đâu rồi? Chẳng phải Tuyết Y đi chung với ngươi sao?" Hàn Lam Mặc gương mặt lạnh lẽo, đôi mắt sắc bén đáng sợ.
"Không xong rồi! Nàng ấy đánh ta ngất đi rồi đánh lạc hướng bọn hắc y nhân. Chúng ta mau đi tìm nàng ấy. Mau lên!" Triệu Dạ Thành mặc kệ vết thương gấp gáp đứng dậy.
"Tuyết Y mà có chuyện gì thì ta sẽ không tha cho ngươi đâu." Hàn Lam Mặc cất giọng lạnh lẽo nói với Triệu Dạ Thành.
Mọi người bắt đầu chạy đi tìm Lạc Tuyết Y. Gần vách núi, tay cầm kiếm trên kiếm máu nhỏ từng giọt, tất cả hắc y nhân đều chết không còn một ai gương mặt trắng nõn cùng với y phục của nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-than-bi-cua-thai-tu-mau-lanh/1819354/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.