Buổi chiều, Triệu Dạ Thành đi đến Ôn Thành cung thì vô tình nhìn thấy nàng đang luyện võ, chàng khẽ nhếch môi mỉm cười rút kiếm từ tay của Đặng Hải rồi xông tới chỗ nàng.
Theo phản xạ nàng đánh trả lại nàng khá bất ngờ khi đột nhiên chàng lại xông đến như thế, hai người giao đấu với nhau nhìn vừa thật lại vừa giả, cứ tưởng hai người đang đánh nhau nhưng lại không phải.
Đánh được một lúc, hai người thu kiếm lại Triệu Dạ Thành nheo mắt nhìn nàng cảm thấy những chiêu thức của nàng rất giống một người, một người mà chàng luôn ngày đêm tìm kiếm.
Lạc Tuyết Y nhíu hai mày hỏi chàng:"Tại sao đột nhiên ngươi lại đến đây? Có chuyện gì sao?"
Chàng nhún vai một cái rồi đáp:"Không có chuyện gì cả mà ta đến cung của ta thì có gì lạ chứ?"
Lạc Tuyết Y bán tính bán nghi nhìn chàng, chàng chuyển ánh mắt sang nhìn chỗ khác chàng nhìn thấy một cái rương đặt ở cạnh cánh cửa, chàng liền hỏi:
"Cái rương đó đựng gì thế? Sao cô lại đặt ở đó?"
Nàng lạnh lùng, luôn cho người khác cảm giác nàng rất khó gần:
"Ngày mai ta sẽ quay trở về Lạc phủ thăm gia đình ta."
"Được! Ngày mai ta sẽ về cùng cô."
Nàng cau mày, khó hiểu:"Ngươi về cùng ta làm cái gì chứ? Ta về một mình là được rồi."
"Làm sao có thể được chứ? Cô về một mình thì mọi người sẽ nói ta như thế nào? Lạc phủ lại nói ta là không quan tâm, không coi trọng cô không coi trọng Lạc phủ."
Nàng hừ lạnh một tiếng:"Đó là sự thật ai cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-than-bi-cua-thai-tu-mau-lanh/1819336/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.