Edit: Miêu Ngư
Lúc Lý Tư Tư được người của Thành Vương phái đến mang đi, ta đứng cách đó không xa, trơ mắt nhìn cảnh tượng không muốn thấy nhất.
Vải trắng đắp lên, cho vào quan tài, cuộc đời này liền chấm dứt như thế.
Đợi bọn họ rời đi, ta một mình đi đến Thái Hoa trì. Bởi vì mới có người chết, người trong phủ không ai dám tới gần. Nếu là trước kia, ta cũng không dám, nhưng bây giờ ta nhìn dòng nước đục ngầu trong ao, một chút sợ hãi cũng không có, đáy lòng chỉ đầy áy náy.
Nếu hôm qua ta để nàng ở lại phòng mình, có lẽ nàng cũng không cần phải chết trong dòng nước lạnh băng kia. Nàng nấu nướng tốt như vậy, lại khéo léo xinh đẹp. Ta còn chưa khen đủ, vậy mà chỉ trong một đêm, nàng cứ thế mà đi.
Ta nhớ trước kia Lý Tư Tư có nói qua, bởi vì gặp nạn đói mới chạy đến kinh thành, gặp được Thành Vương khiến nàng cảm động đến khóc. Có lẽ nàng cho rằng, thêm một danh hiệu nghĩa nữ của Thành Vương sẽ được hưởng vinh hoa phú quý, nhưng lại không biết chính mình lại trở thành một con cờ trong trận chiến tranh quyền. Một khi đã hết giá trị lợi dụng, chỉ còn một từ chết.
Cái chết của Lý Tư Tư khiến ta không dứt ra được, không biết phải giải tỏa tâm trạng như thế nào. Đang buồn bực ngồi chồm hổm trên mặt đất, ánh mắt rã rời, một tiếng "nương!" trong trẻo đã kéo ta trở về.
Ta theo tiếng nói quay lại nhìn, Triệu Cảnh Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-noi-chuyen-yeu/2423944/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.