Dù vậy, Hoàng Phi Hạc cũng có chút ngạc nhiên khi Lý Thập Tam có thể tìm đến Dược Vương Cốc để trị bệnh. Phải biết rằng Dược Vương Cốc chuyên điều trị kỳ độc, dị bệnh, cho dù không tính thù lao của các y sư, chỉ tính đến các loại thảo dược và ngân châm thôi cũng đã phải thu vào một số ngân lượng rất lớn. Mà Lý Thập Tam vốn từng trải qua cảnh khổ của kẻ ăn mày nơi đầu đường xó chợ, cho nên hắn yêu ngân lượng như mạng. Lúc bình thường dù đang ở biệt viện của Thái tử, được chu cấp đầy đủ, Lý Thập Tam vẫn luôn rất tiện tặn, dè xẻn từng chút một để dành dụm tiền. Cho nên, khi biết Lý Thập Tam trị bệnh ở Dược Vương Cốc, trong lòng Hoàng Phi Hạc như có thứ gì đó rụng lộp bộp. Lẽ nào Lý Thập Tam bị bệnh nặng lắm rồi, đến mức không còn tiếc ngân lượng nữa mà muốn níu giữ mạng sống, hoặc là, hắn muốn hưởng thụ cảm giác được y sư chăm sóc tận tâm ít nhất một lần trước khi từ bỏ mạng sống?
Hai hướng suy nghĩ đó dọa cho Hoàng Phi Hạc vừa mới hồi tỉnh sau cơn bạo bệnh đã hoảng sợ đến thắt tim, suýt nữa thì ngã bệnh trở lại. Chàng vừa tỉnh táo lại một chút là vội vã chạy đến đây tìm hắn. Không ngờ vừa đến hành lang đã nhìn thấy một màn “anh hùng cứu mỹ nam” dành cho Lý Thập Tam của một gã vai u thịt bắp trông vừa thô kệch vừa thô lỗ. Hoàng Phi Hạc không hiểu sao chàng có thể cảm nhận được rằng Lý Thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-nam-sung-cua-ngai-khong-muon-lam-vuong-hau-/3427866/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.