Ban ngày vì quá mệt mỏi nên Đường Tinh Húc nhanh chóng ngủ thiếp đi. Nhưng đến tầm nửa đêm hắn bị tiếng rên rỉ bên cạnh làm cho tỉnh giấc. Hắn ngạc nhiên nhìn qua thì thấy cả người Sử Hồng đang co quắp, run lên từng đợt, miệng không ngừng rên hừ hừ. Tinh Húc hốt hoảng qua xem thử thì thấy người y nóng ran như lửa đốt. Sức khoẻ của Sử Hồng vốn không quá tốt, buổi chiều ngâm nước lại còn ở trần ra ngoài biển kiếm thức ăn nên đến tối bị sốt cũng phải.
Tinh Húc ôm chặt lấy Sử Hồng vào lòng nhưng cơ thể y vẫn không ngừng run lên, người y nóng một cách lợi hại. Ở nơi này ko có chăn, chỉ có đốm lửa nhỏ không đủ để sưởi ấm cho cơ thể đang nhiễm lạnh khá nặng này. Nghĩ một chốc, không còn cách nào khác, Tinh Húc ôm chặt lấy Sử Hồng, miệng bắt đầu niệm chú. Hắn dùng phép truyền một luồng nhiệt ấm nóng vào cơ thể của người kia. Một lúc sau Sử Hồng không còn rên rỉ nữa, rúc vào lòng Tinh Húc tiếp tục ngủ.
Tinh Húc nhìn Sử Hồng, tự nhiên cảm thấy lúng túng, muốn buông người ra nhưng người kia cứ bám chặt lấy hắn. Trước kia hắn chưa từng nghĩ sẽ có ngày dùng phép thuật của mình để cứu Sử Hồng. Hắn không muốn tiêu tốn sức mạnh quý giá này trên người kẻ biến thái đó. Nhưng hiện tại, trải qua bao nhiêu chuyện, có một số thứ đã thay đổi. Lần này hắn tình nguyện cứu y, dù làm như vậy cũng khiến hắn giảm đi thêm một năm tuổi thọ hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774629/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.