Hoàng hậu không đưa Sử Hồng đi đâu xa. Hai người ngồi uống trà ở một đình viện cách đó không xa. Hoàng hậu đối xử với hắn rất chú đáo, dịu dàng, suốt một lúc lâu chỉ ngồi uống trà, hỏi mấy câu xã giao nhưng vẫn khiến hắn căng thẳng cực độ. Hắn có cảm giác giống mình đang ngồi trước bàn giáo viên chuẩn bị nghe kiểm điểm vậy.
“Thế tử sao có vẻ sợ bổn cung như vậy? Trước kia ngươi luôn nói rất thích trò chuyện với bổn cung mà.”
Sử Hồng hơi cúi mặt, cố gắng kìm chế cảm xúc căng thẳng của bản thân. Nữ nhân này nhìn bên ngoài có vẻ dịu dàng, ấm áp nhưng bên trong lại thể hiện rõ khí chất vương giả cùng uy nghi của một người đứng đầu hậu cung. Chỉ nhìn thôi hắn cũng đã thấy hãi lắm rồi, làm sao mà nguyên chủ có thích bà ấy được.
“Không phải ạ. Chỉ là đột nhiên hoàng hậu nương nương lại đề nghị nói chuyện nên có chút căng thẳng.”
“Không cần phải căng thẳng. Chúng ta chỉ nói chuyện bình thường mà thôi. Bổn cung nghe nói vừa rồi ngươi và Tinh Húc cùng nhau đến Thiên Ân xử lý hạn hán kéo dài. Bổn cung cảm thấy rất vui. Trên đường đi Tinh Húc có chăm sóc tốt cho thế tử không?”
Cái gì mà chăm sóc. Hắn chẳng phải nữ nhân. Ngược lại trên đường còn bị hắn ta chọc tức bao nhiêu lần. Nhưng hắn dĩ nhiên sẽ không nói điều này ra.
“Hoàng hậu nói đùa rồi. Vi thần nhận nhiệm vụ đi theo hỗ trợ thái tử điện hạ, sao có thể để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774623/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.