Ngày hôm sau, ba người ngồi cùng nhau trong thư phòng của Tinh Húc để bàn kế hoạch. Trong phòng lúc đó ngoài trừ họ còn có các ảnh vệ thân tín của ba người.
“Ta đã cho người điều tra. Đứng đầu Nhật Nguyệt Lâu là một thuật sĩ tên Phượng Cẩn. Hắn vốn là thuật sĩ xuất thân từ Hoàng Doanh sau đó thì thoát ly rồi tự lập một tổ chức sát thủ và đó chính là Nhật Nguyệt Lâu bây giờ. Nếu chúng ta đã quyết định xâm nhập từ đại bản doanh của chúng thì xử lý tên này chính là vấn đề mấu chốt.”
Tinh Húc trải một bức tranh vẽ một nam nhân tuấn mỹ lên bàn. Đó là bức tranh vẽ Phượng Cẩn do hắn nhờ người hoạ lại theo miêu tả.
“Chúng ta có ba người, không sợ không xử lý được hắn. Nhưng cái đám sát thủ thuộc hạ của hắn cũng không thể xem thường. Nếu không phải là những thị vệ nội cung thì sợ không thể đối phó được chúng.”
“Chuyện này ta đã có tính toán. Mục đích của chúng ta lần này đi không phải để diệt trừ toàn bộ tổ chức Nhật Nguyệt Lâu. Chuyện đó chỉ trong một thời gian ngắn là không khả thi. Ta muốn chúng ta đánh sập đại bản doanh của chúng, bắt sống được Phượng Cẩn. Chỉ cần nắm được Phượng Cẩn còn sợ không khống chế được bọn chúng sao?”
Lăng Tuyết và Khúc Phong nghe xong đều cảm thấy rất hợp lý. Nếu chỉ là tóm Phượng Cẩn thì chỉ cần ba người họ và một đội quân nhỏ tinh nhuệ là đủ.
“Trước khi hai người đến ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774613/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.