"Hai người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?" Khúc Dạ vừa hỏi vừa tiến lại gần Lộ Sinh Nguyên, ngạc nhiên hỏi: "Mặt anh sao lại đỏ thế?"
"Ở… ở đây không khí hơi nóng."
"Nóng à? Bây giờ là mùa thu mà. Tôi còn thấy se lạnh đây này."
Tinh Húc liếc xéo Lộ Sinh Nguyên, có xúc động muốn đánh anh ta một cái. Khí thế mắng người, thích động tay động chân lúc trước đâu rồi? Sao mới thấy mặt crush đã nhũn lại như con mèo thế kia?
"Anh đến rất đúng lúc. Kéo tên này về hộ tôi cái!"
"Không được. Tôi phải ở lại giám sát cậu tập luyện."
"Bộ tôi là con nít hay sao mà cần đến một tên chưa trưởng thành như anh giám sát? Về giùm cái đi! Tui muốn nghỉ ngơi." Tay Tinh Húc xua xua.
Lộ Sinh Nguyên nổi xung.
"Cậu bảo ai chưa trưởng thành hả? Cái tên khốn này! Cậu nhớ đó cho tôi!"
Lộ Sinh Nguyên bực mình kéo Khúc Dạ bỏ đi. Tinh Húc nhìn hắn mà lắc đầu. Thế này mà kêu là trưởng thành rồi hả? Mới kích có chút xíu đã nổi xung lên rồi.
Tinh Húc ngồi trên giường mở điện thoại ra xem. Không có một tin nhắn nào của em ấy. Kể từ cái hôm Sử Hồng giận dỗi bỏ đi đó, em ấy không hề nhắn tin hay gọi điện mặc cho anh ngày nào cũng gửi chục cái tin hỏi thăm, xin lỗi. Sức chịu đựng của em ấy cũng khá thật, cũng giận lâu thật. Nhưng vẫn là miệng cứng lòng mềm thôi.
Tinh Húc đứng dậy, muốn đi vệ sinh. Mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-khong-thich-bien-thai/2774423/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.