18
Tôi không lấy được khoản thanh toán cuối cùng, bởi vì tôi bị Thẩm Tại Châu lôi đi.
Trước khi đi, anh còn nói với mẹ mình: "Mẹ đừng xen vào chuyện của con."
Tấm thẻ ngân hàng đáng thương bị bỏ quên trên bàn. Lúc bị anh kéo xuống lầu, tôi định hất tay anh ra, kết quả không hất ra được. Ngược lại còn bị anh nhét vào trong xe.
Tôi giật mình, hỏi: "Chẳng lẽ anh định gi3/t người diệt khẩu ư?"
Anh lái xe rất nhanh. Tôi chỉ có thể im lặng. Chờ đến khi xe chạy về phía trường học, tôi mới yên tâm hơn một chút.
Thế nhưng... anh lại dừng xe trước một căn biệt thự, còn lôi tôi xuống xe.
Gương mặt anh lạnh tanh, trông có vẻ rất tức giận. Tôi hơi hối hận, luôn cảm thấy anh sẽ gi3/t c.h.ế.t tôi.
Bởi vậy, lúc xuống xe, tôi lập tức ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy chân anh: "Bạn học Thẩm, em không làm gì cả, em sẽ trả lại anh toàn bộ số tiền mẹ anh đưa cho em, anh tha cho em đi! Van cầu anh đấy, sau này em sẽ biến mất khỏi tầm mắt của anh."
19
Anh càng thêm mất kiên nhẫn, không chút thương tiếc nào nhấc tôi từ trên mặt đất lên, khiêng vào trong nhà.
Tôi túm chặt lấy song sắt cạnh cửa, c.h.ế.t cũng không chịu vào trong. Sau đó, anh giằng co với tôi, nhất định phải tách tay tôi ra.
"Rốt cuộc là anh muốn làm gì?!" Tôi vừa sợ hãi vừa tức giận: "Dù sao em cũng hầu hạ anh lâu như vậy rồi, sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-gia-khong-de-theo-duoi/3577291/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.