Giống như không cẩn thận ăn phải khổ qua (mướp đắng) làm cho người ta cảm thấy ghê tởm. Thần tử hắn vừa lòng nhất sao có thể bị loại lão nhân này ý dâm? Được rồi, cứ xem như hắn lớn mà không biết suy nghĩ đi.
Dung mạo quá mức xuất chúng của Dung Dũ cũng không phải chưa từng làm cho người khác ác ý đùa cợt, bất quá những kẻ dám đùa giỡn Dung Dũ hiện tại đại khái trước mộ phần đều đã cỏ cây tươi tốt hết cả. Đương nhiên nói như thế chỉ là so sánh mà thôi, chưởng pháp của Dung Dũ tự nhiên sẽ không làm ra chuyện khác người. Bất quá là con người, chỉ cần nhìn khí phách cao độ kia, ai còn dám đi mạo phạm hắn.
Sở vương này có lẽ thực không biết sống chết. Sở Tang mệt mỏi thở hắt ra, lại cùng Sở vương đem những chuyện vặt trong nhà hàn huyên một trận, thẳng đến lúc Sở vương quỳ mà sắc mặt trắng bệch toát đầy mồ hôi, mới có ý tứ rời đi. Hảo tâm đến đỡ cánh tay Sở vương nâng lên một chút, hắn nói cười nhẹ nhàng: “Hôm nay trà này thật không sai, giấu làm của riêng như vậy cũng không tốt, quả nhân ở trong cung còn chưa được uống vị thơm đến như vậy mà.”
Chân Sở vương vừa mới rời mặt đất “Bá!” một tiếng lại nhuyễn thành chân tôm.
Lúc đi ra khỏi phòng Sở vương, sắc trời còn sớm làm hắn khó được một lần ra ngoài tự nhiên không muốn hồi cung nhanh như vậy.
Vì thế hắn dừng bước, xoay người nhìn thanh niên phía sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-thuong-hoang/3243099/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.