Dựa theo cách nói của cô ta, hiện giờ là năm Thanh Mạt. Cho nên cô đoán chắc là con chồn vàng đưa cô đến thời gian rất lâu trước kia, mà lúc này Linh Mộc còn sống.
Có phải Chung Linh và con rắn lớn cũng giống như cô, bị đưa đến địa điểm khác nhau hay không?
May mà lúc Linh Mộc còn sống là một người nhiệt tình tốt bụng, chồng của cô ta cũng không tệ, hai vợ chồng nhiệt tình tiếp đãi cô, chỉ là dặn đi dặn lại bảo cô không được bước ra khỏi nhà này.
Bởi vì thôn Chúc Gia ẩn giấu trong một ngọn núi lớn, bình thường đều là tự cung tự cấp, chưa bao giờ tiếp xúc với người ngoài, cho nên tư tưởng văn hóa có vẻ lạc hậu, cũng vô cùng bài xích người bên ngoài. Mặt khác Linh Mộc còn nói cho cô biết, thực ra cô ta vốn cũng không phải là người trong thôn này, cô ta đi theo cha buôn bán đi ngang qua nơi này, kết quả gặp phải mưa to gió lớn ở trên núi, phần lớn mọi người bị lạc còn bị thương, là chồng hiện tại Chúc Bình cứu cô ta.
Bởi vì lúc cô ta bị thương Chúc Bình luôn cẩn thận chăm sóc cô ta, còn không để ý toàn bộ người trong thôn phản đối cho cô ta ở trong nhà mình, dần dần Linh Mộc cũng có tình cảm với anh ta.
Hai người tự định chung thân ngay dưới cây liễu ở trong thôn này, kết thành vợ chồng, hiện giờ tình cảm vợ chồng son càng tốt hơn, rất nhanh là bọn họ có đứa bé rồi.
Cô không tưởng tượng ra được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-ran/1696956/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.