Sau khi đưa ra quyết định cuối cùng, Lộc Tri Vi ngả người dựa vào lưng ghế, mắt nhìn lên trần nhà.
Một khi đã quyết định, cả trái tim bỗng trở nên tĩnh lặng.
Cuối cùng cô cũng không cần phải giằng co thêm nữa.
Đây là một quyết định rất tốt, và cũng là quyết định tốt nhất.
Tuy nhiên, bây giờ cô không vội vàng thực hiện quyết định này ngay, cô vẫn còn một chút tư tâm cuối cùng.
Cô muốn đợi đến khi sức khỏe của Tang Vãn Từ bình phục rồi mới hành động.
Cho đến tận bây giờ, cô vẫn hy vọng Vãn Từ của cô luôn được khỏe mạnh.
Nhưng mà, cô cũng chẳng còn tư cách gì để nói "Vãn Từ của cô" nữa...
Lộc Tri Vi bỗng nghĩ đến một chuyện.
"Nếu toàn bộ thế giới đều trở về tầng thứ nhất, có phải Vãn Từ sẽ không còn bị đau đầu nữa không?"
Cô nhớ Lão Ngũ từng nói, khi kẻ xâm nhập tấn công thế giới, nhân vật chính với tư cách là trung tâm của thế giới chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu thế giới này không có nhân vật chính, không có trung tâm thế giới nữa, vậy có phải sẽ không một ai bị ảnh hưởng nữa không?
Lão Ngũ thật sự không muốn thừa nhận, không muốn củng cố thêm quyết tâm tự hủy của cô.
Nhưng anh ta không có cách nào phủ nhận sự thật này.
Kẻ xâm nhập thực sự đang tấn công vào tầng thứ hai, chỉ cần tầng hai sụp đổ, không còn tồn tại nữa, thì sẽ không còn bất kỳ ai phải chịu ảnh hưởng.
Thế giới sẽ quay trở về trạng thái bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682349/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.