Đêm ngày hoán đổi.
Hơn chín giờ sáng, những vạt nắng ấm áp đổ dài trên ban công.
Gió lạnh lướt qua, tạo ra những tiếng xào xạc rất nhỏ, người trong chăn cuối cùng cũng động đậy.
Lộc Tri Vi mơ màng hé một bên mí mắt, liếc nhìn tấm rèm cửa đang hắt lên ánh nắng ban mai.
Cô không khỏi nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.
Tóm gọn lại chỉ có bốn chữ: Chân không chạm đất.
Số lần hai người họ chạm đất ngày hôm qua thật sự chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Có lẽ chỉ có một lần duy nhất lúc nghỉ giữa hiệp để ăn bánh kem.
Sau đó lại bị xuân sắc bao phủ, không phân biệt được phương hướng cũng chẳng rõ bốn mùa, chỉ biết cùng đối phương triền miên hết mức.
Quả là một sinh nhật "phong phú" đến lạ...
Lộc Tri Vi nhắm mắt lại lần nữa, xoay người đổi tư thế.
Lại mở mắt nhìn người thương bên cạnh, gương mặt nàng ửng hồng, ánh mắt dịu dàng như nước.
Tang Vãn Từ nghe thấy tiếng động, đôi mắt từ từ hé mở, hàng mi dài và rậm tựa như cánh bướm đang vỗ nhẹ.
Trong khoảnh khắc, Lộc Tri Vi bỗng cảm thấy như thể tất cả hoa trên thế gian này đều đồng loạt nở rộ, đẹp đến vô lý.
"Chào buổi sáng."
Giọng Tang Vãn Từ mang theo vài phần khàn khàn mới tỉnh, vừa trầm vừa mềm mại, giống như cơn gió mát hôn nhẹ qua trái tim, dễ chịu mà quyến rũ.
"Chào buổi sáng," Lộc Tri Vi vừa cảm thán vẻ đẹp của bạn gái mình, vừa xích lại gần, dùng ngón tay nhẹ nhàng điểm lên môi nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682331/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.