Lộc Tri Vi chính là một người dễ dàng thỏa mãn như vậy.
Fan ít không quan trọng, dù chỉ có một người, cô cũng sẽ rất vui.
Một fan nhìn thấy cũng là nhìn thấy.
Một fan yêu thích cũng là yêu thích.
Có còn hơn không.
Hơn nữa, người hâm mộ tên Kiều Kiều này còn tìm ra và xem tất cả các bộ phim mà cô đã đóng khi còn là một người vô hình, điều đó càng khiến cô thêm phần chắc chắn.
Điều đó cho thấy, chỉ cần thoát khỏi thể chất trong suốt, mọi nỗ lực mà cô bỏ ra để thực hiện ước mơ sẽ không bị phụ lòng.
Không phải cô không giỏi, mà là thể chất trong suốt đã cản trở cô tỏa sáng.
Tang Vãn Từ lặng lẽ nhìn Lộc Tri Vi.
Người trước mắt hốc mắt ửng đỏ, nhưng nụ cười lại rạng rỡ hơn cả nắng thu.
Rõ ràng là một đứa trẻ đáng được mọi người nhìn thấy, đáng được mọi người yêu thích, nhưng lại vì cảm giác tồn tại thấp mà bị che lấp đi ánh hào quang.
Bây giờ lại còn đang vui mừng vì cuối cùng cũng có fan hâm mộ...
Rất lạc quan.
Nhưng Lộc Tri Vi càng lạc quan lại càng khiến người ta đau lòng.
Vẻ mặt Tang Vãn Từ hơi động, ánh mắt dịu dàng, nhưng lại không nói nên lời.
Nàng vươn tay ôm Lộc Tri Vi vào lòng, nhẹ vuốt mái tóc dài của cô.
Một sự an ủi không lời.
Lộc Tri Vi đột nhiên cảm thấy khó hiểu.
Cô đang cảm thấy rất vui, sao Tang Vãn Từ lại có vẻ hơi buồn?
Chẳng lẽ cô gái này đã lớn, cũng đã đến tuổi sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682290/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.