Nếu Ứng Tức Trạch gọi điện tới khi vẫn còn đang ở đoàn phim, Lộc Tri Vi cũng sẽ tiện thể hỏi thăm tình hình của cậu ta, cùng với tiến độ quay phim của Tang Vãn Từ.
Ứng Tức Trạch nói mọi thứ đều thuận lợi, mọi thứ đều ổn.
So với lúc mới vào đoàn, Tang Vãn Từ bây giờ dường như đã chịu buông tha cho chính mình, không còn tự bào mòn đến kiệt sức, ép mình phải đột phá nữa.
Chỉ là sau khi Lộc Tri Vi và vị diễn viên gạo cội kia đóng máy, mỗi lần diễn xong nàng đều quen thói nhìn quanh hiện trường, như thể đang tìm kiếm ai đó.
"Không phải là đang tìm chị đấy chứ, chị gái." Ứng Tức Trạch nói đùa trong điện thoại.
Nhưng Lộc Tri Vi biết đây không phải là nói đùa.
Tang Vãn Từ quả thực đang tìm cô.
Có lẽ là đã quen với việc mỗi lần diễn xong đều có thể thấy cô đứng ở bên ngoài, hướng về phía nàng với ánh mắt cổ vũ, tán thưởng.
Trong lòng Lộc Tri Vi, một người như Tang Vãn Từ, chính là phải khen ngợi thật nhiều, phải công nhận mỗi việc nàng làm, công nhận mỗi nỗ lực nàng bỏ ra, nàng mới có thể ý thức được rằng trong mắt người khác, mình tồn tại như sao, như trăng.
Có lẽ sau này, khi đã có trong tay những giải thưởng điện ảnh danh giá, nàng sẽ không còn cần những lời cổ vũ đơn bạc này nữa.
Giống như một đứa trẻ đã lớn, đôi cánh dần cứng cáp, sẽ từ từ nhận ra mình cũng có thể một mình vỗ cánh bay cao.
"Được một Tang lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682274/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.