Lộc Tri Vi dựa vào tài logic quỷ quái của mình đã mạnh mẽ kéo Ứng Tức Trạch từ biển khổ trở về.
Ứng Tức Trạch bây giờ nói buồn thì cũng có buồn, nhưng khi nghĩ đến còn có một người anh trai quan tâm mình như vậy ở bên, cũng không còn buồn đến thế nữa.
Giống như Lộc Tri Vi đã nói, thiếu gì hoa thơm cỏ lạ, không yêu đương cũng rất tốt.
Hơn nữa, bên cạnh còn có nhiều người yêu thương cậu ta như vậy, hà cớ gì phải vì một người không yêu mình mà hao tổn tâm thần?
Lộc Tri Vi thấy cậu ta có được sự giác ngộ này liền an tâm rồi.
Có thể nghĩ như vậy, chắc là sẽ không bị cái cốt truyện chết tiệt kia kéo về lại đâu.
Chờ cậu ta thoát khỏi trạng thái "tuy chưa yêu nhưng đã thất tình", nhất định sẽ lại trở thành một cậu em trai ngốc nghêch đáng yêu.
Đương nhiên, hy vọng đến lúc đó Lão Ngũ đã sửa xong cậu ta rồi.
Lộc Tri Vi thu dọn đồ đạc trong ba lô, đứng dậy, vỗ vỗ vai cậu ta: "Cậu nghĩ thông là tốt rồi, chắc lát nữa sẽ bắt đầu quay, cậu phải nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, đừng để ảnh hưởng đến công việc của mình, nghe không?"
Vì một người mà ảnh hưởng đến tiến độ của cả đoàn phim, đây là điều không ai muốn thấy.
Sớm quay xong, sớm kết thúc công việc về nhà ăn Tết không phải sẽ vui vẻ hơn sao?
Ứng Tức Trạch gật gật đầu: "Em hiểu rồi, anh."
"Hiểu là tốt rồi."
Cô nhìn mặt hồ, trong lòng không hiểu sao lại có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682265/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.