Tang Vãn Từ không hiểu tại sao Lộc Tri Vi lại có biểu cảm này, bèn hỏi thẳng: "Là tôi không nên hỏi sao?"
Lộc Tri Vi bỗng nhiên có chút ngượng ngùng, gãi gãi gáy: "Không phải đâu, là do đây là lần đầu tiên tôi được người khác hỏi sinh nhật, nên có chút ngạc nhiên thôi."
Tang Vãn Từ thấy vậy, bất giác nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt.
Dung mạo Lộc Tri Vi ôn hòa, nói chuyện cũng dễ nghe, không giống loại người sẽ gây mâu thuẫn hay bị người khác xa lánh.
"Tại sao lại không ai hỏi?" Tang Vãn Từ hỏi.
Lộc Tri Vi mân mê ngón tay, nhìn vào lòng bàn tay mình, vừa bối rối lại vừa thẳng thắn: "Nói ra có lẽ Tang lão sư không tin, sự tồn tại của tôi tương đối mờ nhạt, mọi người đều..."
Cô dùng từ rất ý tứ: "...không nhớ rõ tôi cho lắm."
Tang Vãn Từ bỗng nhiên ngẩn người, cũng không nói thêm gì, chỉ im lặng nhìn cô.
Không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cũng không biết là tin, hay là cảm thấy cô đang nói vớ vẩn.
Lộc Tri Vi cười gượng hai tiếng: "Tang lão sư cứ coi như tôi đang nói nhảm cũng được, đừng để trong lòng."
Sau đó, cô lảng sang chuyện khác, vẻ mặt đầy tò mò: "Tại sao Tang lão sư lại đột nhiên hỏi chuyện này?"
Tang Vãn Từ từ từ hoàn hồn, ánh mắt bình thản nói: "Không có gì, chỉ là lúc đạo diễn Lý nói đùa rằng trông như cũng không có ai tổ chức sinh nhật cho cô, tôi thấy phản ứng của cô có chút không đúng."
Vào khoảnh khắc đó, Lộc Tri Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-qua-nhiet-dao-hon-quyet/4682263/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.