“Mau cản nó lại!"
Vạn Vinh Triết quát to, không để ý tới tôn nghiêm của gia chủ Vạn gia, lệnh cho thuần thú sư lên đài, ngăn cản Thiết Ngô Công tru diệt Huyết Văn Sư.
Quá chậm, Thiết Ngô Công đã hóa thành sao băng, móng vuốt sắc nhọn xé toạc đầu Huyết Văn Sư, thứ đồ đỏ trắng như nham thạch, phun hết ra lôi đài.
Huyết Văn Sư ngã xuống, Thiết Ngô Công quay lại cạnh lôi đài, kết thúc cuộc chiến.
Lúc này, cả đấu thú tràng im lặng như chết, không ai nói chuyện, chỉ có tiếng thở dốc mạnh mẽ. Cảnh trước mắt khiến lòng họ lạnh lão.
Từng trận gió lạnh thổi qua đầu họ, Vạn Trác Nhiên rùng mình. Khí lạnh leo lòng bàn chân ông ta lan lên cột sống, bất tri bất giác, sau lưng ông ta ướt đẫm.
Hoặc đại sư và Lôi Đào nhìn nhau, chuyện hôm nay, chỉ có bọn họ hiểu rõ, Liễu Thanh Dương không phải phế vật gì cả, mà là tuyệt thế thiên tài.
Hóa đá!
Tất cả mọi người đều hóa đá, không biết nên nói gì cả.
“Ca, chúng ta thẳng rồi!”
Tùng Lăng bắt lấy tay Liễu Thanh Dương, lớn tiếng kêu to. Thằng rồi, rốt cuộc cũng thẳng rồi, hẳn ta điên cuồng chạy quanh bàn mấy vòng.
Bọn họ thắng rồi, dù quá trình rất nguy hiểm nhưng vẫn thẳng.
Liễu Thanh Dương mở mắt ra, như thể chưa có chuyện gì xảy ra hết, trông như một người ngoài cuộc, không hề quan tâm.
“Vạn huynh, ta sẽ nhận một trăm linh thạch.”
Có được một trăm linh thạch này, không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hoang-thon-thien-quyet/3393105/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.