Dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, thuần thú sư canh giữ cạnh lôi đài thả ra một viên đan dược màu đỏ quỷ dị.
Không có dấu hiệu nào!
Đến khi mọi người phản ứng lại, Huyết Văn Sư đã há to cái miệng đỏ như máu nuốt viên đan dược kia xuống.
Đột nhiên!
Khí tức của Huyết Văn Sư thay đổi, từng giọt máu tràn ra. theo lỗ chân lông, bộ lông vốn có màu đỏ nhạt như bị máu tươi nhuộm lên, càng trở nên yêu dị.
Khí thế theo đó tăng lên, nó đạt yêu thú cấp hai, sức mạnh ngang tàng, cuốn qua khắp nơi, Thiết Ngô Công bị hất bay ra
xa ba thước.
“Đây là Bạo Yêu đan, có thể khiến Yêu tộc tăng năm lần sức chiến đấu.”
Mọi người hoảng hốt, Bạo Yêu đan cực kỳ hiếm có, mỗi viên đều có giá trị liên thành, trị giá mấy trăm ngàn tiền vàng.
Vạn gia không chịu thua, nhất định phải thăng trận này. “Ăn gian, các ngươi ăn gian!” Tùng Lăng đứng lên, giơ cao hai tay, phản đối mạnh mẽ.
Không có Bạo Yêu đan, Huyết Văn Sư đã chết ở trên lôi đài, thắng bại đã được phân rồi.
“Ăn gian, không ngờ đường đường là Vạn gia mà lại sử dụng thủ đoạn đê hèn như thế”
Đa số các võ giả đều đặt cược Thiết Ngô Công thắng, họ đều đứng lên kháng nghị. Vạn gia khiến công chúng nổi giận, luật pháp không xử cả nhóm người, cũng không thể tru diệt tất cả mọi người ở đây được.”
“Thi đấu thú cũng đâu nói là không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hoang-thon-thien-quyet/3393104/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.