Ôn Tri Tử ngước lên nhìn vị Thái hậu nương nương đang trong thời kỳ hoa niên [1] này, chữ "ta" trong câu nói vốn không khiến nàng ta sinh ra ý nghĩ ôn hoà thân cận, ngược lại càng lộ ra vẻ kiêu căng cuồng tứ.
[1] Hoa niên: Tuổi trẻ, được coi là tuổi tươi đẹp nhất trong đời người.
" Thân thể của Thái Hậu nương nương gần đây có gì khác thường không?"
Quan Tĩnh Xu cũng đang đánh giá nàng ta, mặc lên y phục thái y càng hiện rỏ vẻ gầy yếu, ưu thế duy nhất nằm ở cơ thể thon gầy, có thể khiến cho người ta kinh ngạc đến đui mù, khi nàng ta là một người nam nhân.
Tạ An hành sự huênh hoang, không câu nệ lễ pháp, có thể nhìn thấy được.
"Ham muốn nhiều hơn lúc trước. " Quan Tĩnh Xu nhấp một ngụm trà, trong bụng có chút đói.
Từ tối hôm qua đến hiện tại chưa có hột cơm nào vào bụng, trận hoan ái này thật sự có thể xem là lao lực quá độ.
" Về mảng này thần không thạo lắm, mạch tượng vốn không có gì khác thường, chỉ là..." Ôn Tri Tử nói đến phân nửa bỗng im lặng.
Quan Tĩnh Xu rất lười giao tiếp với loại người như thế này, hai ba chữ kẹt ở trong cổ họng, phải đành nhai nhẫm nghiền ngẫm mới nói ra được một chút, vẫn còn một nửa.
" Cứ nói thẳng. "
Nàng đem tách trà đặt xuống, tầm mắt rơi trên phong cảnh nước non sông núi ở trước điện, núi non liên miên, xanh um tươi tốt.
Rất giống phong cảnh của Dĩnh Xuyên.
" Mạch tượng của nương nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-tu-minh-tu-duong/436757/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.