Quan Tĩnh Xu chống khuỷu tay dựa lên gối mềm, vốn muốn để cho hắn chờ một lúc, lời nói phân phó còn chưa đến giữa cổ họng, Thẩm Vũ đã vén màn tiến vào phòng.
Trên người hắn mặc trường bào bằng gấm được thêu hình mặt trăng và những đám mây trắng, giữa eo treo một sợi ruy băng có một miếng ngọc bài, tôn lên thân thể cao to, trắng như ngọc thụ.
Nếu như không phải biết được thân phận của hắn, thật sự người khác sẽ cho rằng hắn là vị công tử của một thế gia nào đó.
" Mẫu hậu tối qua ngủ có ngon giấc không?" Thẩm Vũ đi về hướng mép giường, xoay đầu phân phó với vị cung nữ kia, " Lui xuống đi, ở đây ta tự hầu hạ. "
" Cũng được, hoàng nhi có lòng rồi. " Giọng nói của Quan Tĩnh Xu lại trở về vẻ lạnh nhạt như lúc trước.
Đầu ngón tay của Thẩm Vũ sờ đến chăn gối, chỉnh lại cho nàng, thân hình cao lớn đem nàng nhốt vào bên trong.
Lúc này nàng mới nhận thức được, đứa trẻ do một tay nàng nuôi lớn, đã sắp đến tuổi cập kê rồi.
Từ lúc hắn đăng cơ bắt đầu, hắn liền dọn đến Trường Lạc cung dùng để sinh hoạt thường ngày của Đế vương, nàng thì dọn đến Vĩnh An cung dành cho Thái hậu, ba năm ở Vị Ương cung liền trở thành quá khứ.
Đại khái là người sống càng lâu sẽ càng hoài niệm quá khứ, nàng còn nhớ khi đó hắn dính nàng như là keo dính vậy, ngày đêm đều đến Vĩnh An cung ăn chực cơm, riêng người lại vô cùng quật cường, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-hau-tu-minh-tu-duong/436756/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.