Tiêu Ngữ vừa thấy nhãn thần hoàng thượng ngẩn ngơ, trong lòng không khỏi mọc lên một tia hy vọng, cười thầm nói: ha ha, thật tốt quá, chiêu này quả nhiên hữu hiệu, ta đã nói mà, mỗi lần Tình phi nương nương thị tẩm đều đặc biệt chọn ra những bộ trang phục hoàn mỹ nhất, hôm nay ta mặc một bộ đò chỉ toàn màu trắng yết kiến, vốn có gương mặt không đẹp dĩ nhiên lại càng không có một chút sức quyến rũ, ân, tuy rằng nói… tuy rằng nói hai lần trước ta cũng không có chút mị lực nào, nhưng… nhưng tâm tình hoàng thượng cả hai lần hình như đều đang rất kích động, không có nhìn kỹ cũng là bình thường, hôm nay ta được phong quý nhân, nhưng vẫn mang một gương mặt tẻ nhạt như thế này, hắn đương nhiên sẽ không cảm thấy hứng thú.
Đang mải nghĩ, bỗng nhiên cả người cảm thấy lành lạnh, lấy lại tinh thần quay ra nhìn, chỉ thấy Hạ Vô Ưu đang dùng nhãn thần sâu xa khó hiểu nhìn hắn, một mặt ôn nhu cởi bỏ dây buộc của áo choàng. Tiêu Ngữ kinh hãi vừa định lên tiếng, chợt nghe Hạ Vô Ưu ha hả cười nói: “ Thật sự lúc này trẫm thấy trẫm như đã nhặt được bảo bối vô giá vậy”. chỉ nói duy nhất một câu, liền giống như loài sói bổ nhào đến, những kế hoạch Tiêu Ngữ tỉ mỉ vạch ra cuối cùng chỉ càng làm cho hắn bị sử dụng càng thêm triệt để.
Xxxxxxxxxxxx
Sáng sớm ánh mặt trời nhè nhẹ từng đợt tinh tế chiếu vào, bên trong lưu động hương thơm nhàn nhạt, ngoài cửa sổ vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam/2377167/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.