Tiết Duệ vừa ngẩng đầu lên, chợt thấy một người xuất hiện trước mắt. Phản ứng đầu tiên của y chính là: Ôi mẹ cha ơi, tướng mạo này chính là thiên sát cô tinh! Chậc chậc chậc, vạn người mới có một người, thế mà y lại gặp được !
Nhưng ngay sau đó, y lại nghi hoặc đầy đầu. Không đúng, tướng mạo người này rất kỳ quái, vận thiên sát cô tinh bị phá giữa chừng. Y chưa từng nghe tướng mạo có thể bị phá, nhất là loại tướng cực hung như thế này. Hơn nữa, khuôn mặt này chẳng hiểu sao trông quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi.
Dáng vẻ khác, giới tính khác, đương nhiên là sẽ có cái nhìn khác.
Y chỉ thấy Phó Thần chằng hề lộ vẻ sửng sốt rằng trong nhà có người chút nào, không biết hắn ở bên ngoài đã nghe được bao nhiêu rồi.
Ban nãy Tiết Duệ quá mức mải mê bói toán, không phát hiện ra có người đã đứng nghe lén từ lúc nào.
"Ấy ấy ấy, ngươi đừng có tới gần, có gì mình từ từ nói chuyện. Ta và phụ thân bị trưởng thôn chính mồm nhận là ân nhân cứu mạng, bây giờ chắc chưa đến giờ lành của ta đâu ha!" Thấy Phó Thần mặc quần áo của người dân trong thôn, Tiết Duệ lập tức đề cao cảnh giác.
Tên này không phải đến cho y ăn bữa cơm cuối cùng trước khi lên đoạn đầu đài chứ?
Nhưng chưa đợi cha con Tiết Ung nói thêm câu nào, Phó Thần đã móc cái gì đó từ trong áo, nhét vào miệng Tiết Duệ.
Tay Phó Thần siết cằm Tiết Duê, dùng sức rất mạnh, Tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804883/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.