Lùm cây này tương đối cao, Phó Thần lại mặc áo sẫm màu nên trong bóng tối mờ mịt, khá khó phân biệt với màu sắc lá cây. Ngày từ lúc quyết định chạy đến đây, hắn đã tính đến điều này, cân nhắc phương pháp ẩn thân hiệu quả, cũng không hề xem thường những kẻ sống ở đó. Hắn di chuyển một chút, cố gắng thu nhỏ bản thân để không bị đối phương phát hiện ra, đồng thời cũng quan sát thật kỹ để có thể tìm cơ hội phản công khi cần thiết. Hắn cẩn thận nghe ngóng từng âm thanh xung quanh, xác định xem những kẻ kia có thể đuổi đến hay không. Đám người dẫn theo chó săn tạm thời chưa tới được đây. Có lẽ bọn họ đều an tâm rằng, hắn sẽ chẳng ngu gì chạy về phía này để chui đầu vào rọ, cho nên đi tìm ở các nơi khác. Đây là căn cứ có thôn này, chỉ cần bị phát hiện, kết cục của hắn cũng không khá hơi người bị treo đằng kia.
Gã đàn ông say xỉn kia vóc dáng không cao, vừa đi vừa lảo đảo, trên mặt có vết sẹo, râu ria xồm xoàm, miệng mơ hồ lẩm bẩm không biết can than vãn gì. Gã cầm một bình rượu trong tay, đi vài bước đã đến được gần chỗ Phó Thần nấp. Gã nốc một ngụm rượu, phun đầy lên lên đám cây gần đó. Quan sát một hồi, thấy không có gì khác thường, gã nghiêng đầu khó hiểu. Lúc này, Phó Thần đã co người lại bé nhất có thể, nhưng gã say không định bỏ qua. Gã lảo đảo đi tới một góc tường vắng vẻ, lúc quay lại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-giam-chuc-nghiep-to-duong/1804882/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.