Chương trước
Chương sau
Tiêu Lãnh Nguyệt đi rồi.

Chư thiên kiêu ngẩng đầu nhìn lên thiên không, Tiêu Môn chi chủ Tiêu Lãnh Nguyệt, cường giả xếp hạng thứ sáu trên Đăng Tiên bảng, ở Cổ Đế chi thành chuyện nàng tìm kiếm Thanh Nhi tịnh không phải là điều gì bí mật, rất nhiều người đều biết.

Tiêu Lãnh Nguyệt tưởng muốn đánh bại Thanh Nhi, từ đó chứng minh vị thế của mình trên Đăng Tiên bảng tuyệt không ở dưới Thanh Nhi. Nhưng trận chiến này nàng thất bại, hơn nữa còn bại rất thảm, bị không gian chi quyền đáng sợ của Thanh Nhi kích trúng, kích phát tiên niệm hộ thể mà Tiêu đế lưu ở trên người, nhờ đó mới thoát khốn.

Tiêu đế dẫn nàng trực tiếp rời khỏi nơi này, rốt cuộc theo quy củ Cổ Đế chi thành thì hắn là không thể ở lại quá lâu, cũng không được can nhiễu chuyện trong Cổ Đế chi thành.

Nhìn dáng hình tuyệt mỹ lạnh lùng đứng giữa hư không, con gái Trường Thanh Đại Đế, đồ đệ Nữ Đế Cơ Đế, nàng không ngờ lại dám xuống tay, hết thảy là bởi khi trước Tiêu Lãnh Nguyệt đánh lén trọng thương Tần Vấn Thiên?

Quan hệ giữa Thanh Nhi công chúa và Tần Vấn Thiên tựa hồ không tầm thường, bởi vì một kích kia của Tiêu Lãnh Nguyệt, nàng không tiếc triệt để đắc tội Tiêu Lãnh Nguyệt, thậm chí muốn hạ sát thủ.

Lúc này rất nhiều người không khỏi hiếu kỳ, Tần Vấn Thiên, hắn có thân phận gì? Sao đáng được Thanh Nhi công chúa đối xử như thế.

- Tình Hiên tỷ, ta càng nhìn càng cảm thấy Thanh Nhi công chúa và Tần sư huynh xứng đôi, khó trách Tần sư huynh một mực muốn tìm kiếm nàng, cảm tình của bọn họ chắc là rất sâu.

Quân Mộng Trần nhìn Thanh Nhi trong hư không, cảm thấy an vui thay cho Tần sư huynh.

Trước giờ Quân Mộng Trần vẫn nghĩ, người ưu tú như Tần sư huynh rốt cục phải tìm nữ tử thế nào mới phối được nổi, thậm chí hắn lo lắng mình sẽ thất vọng. Hiện giờ, chứng kiến nhân vật công chúa không thua kém Tiêu Lãnh Nguyệt chút nào, thậm chí còn hơn, sợi nghi hoặc kia cuối cùng không sót lại chút gì, chỉ còn niềm an vui chúc phúc cho Tần Vấn Thiên.

Chỉ là, lúc này Tần Vấn Thiên vẫn còn đang đối đầu với Huyền Dương, yêu kiếm của Tần Vấn Thiên ông minh không ngừng, cỗ phong bạo kiếm khí kia khiến người bên dưới không khỏi dồn dập tránh xa, trường thương trong tay Huyền Dương đâm ra quang mang, uy năng lay trời, cực kỳ đáng sợ.

Hai người không dám có chút nào phân tâm, sức khống chế của bọn họ đối với tiên binh vốn đã yếu, nhưng uy lực tạo thành lại vô cùng đáng sợ, nếu không toàn lực ứng phó, hơi có chút phân thần liền bị đối phương nắm chặt cơ hội công kích, rất có khả năng tạo thành đả kích hủy diệt.

Nhưng hai người đều cực rõ ràng tình hình chiến đấu bên kia, Thanh Nhi đánh bại Tiêu Lãnh Nguyệt, Tiêu đế dẫn Tiêu Lãnh Nguyệt rời đi, người Tiêu Môn một mực không nhúng tay vào chiến đấu giữa hai người, đó vốn là trận chiến mà Tiêu Lãnh Nguyệt vẫn luôn mong đợi, huống hồ không ít thiên kiêu gia nhập Tiêu Môn tịnh không phải có quan hệ tốt đẹp với Tiêu Lãnh Nguyệt, mà là bởi vì thân phận, mỹ mạo, thiên tư, trao cho nàng sắc thái truyền kỳ.

Đến khi một người khác cũng rất có sắc thái truyền kỳ như Thanh Nhi xuất hiện, hơn nữa về dung nhan so với Tiêu Lãnh Nguyệt cũng chỉ có hơn mà không có kém, luận thân phận địa vị cũng siêu việt Tiêu Lãnh Nguyệt, người Tiêu Môn tự nhiên sẽ không gia nhập đội ngũ vây công, chạy đi đối phó một vị mỹ nữ tuyệt đỉnh như Thanh Nhi.

Sau trận chiến này, sợ rằng liên minh Tiêu Môn sẽ phân liệt tan rã.

Lại thêm khi trước Tần Vấn Thiên bất chấp hết thảy hết thảy tru sát Huyền Tinh, ân oán cùng Huyền Dương đã thăng lên thành thù hận sinh tử, cộng với con gái Trường Thanh Đại Đế Thanh Nhi công chúa cũng liên lụy trong đó, thiên kiêu Song Kiêu minh cũng sẽ không dễ nhúng tay vào đối phó Tần Vấn Thiên, thế cục như vậy, dù cho Huyền Dương được xếp hạng thứ tư trên Đăng Tiên bảng thì lúc này ẩn ẩn cũng rơi vào thế hạ phong.

- Huyền Dương e là không báo được thù cho Huyền Tinh.

Rất nhiều người nhủ thầm trong lòng, sự xuất hiện của Thanh Nhi và kéo theo đó là trận chiến với Tiêu Lãnh Nguyệt, cộng với Diệt Tiên kiếm pháp của Tần Vấn Thiên, tất cả khiến cho chỉ chớp mắt thế cục đã phát sinh nghịch chuyển.

- Lực lượng của ngươi là có hạn chế đúng không? Hôm nay không giết được ngươi, nhưng ở trong Cổ Đế chi thành này, ngươi cũng sẽ không có ngày lành đâu.

Huyền Dương cuối cùng mở miệng, lúc này Tần Vấn Thiên đã trán phóng ra uy áp đáng sợ, lại thêm bên cạnh còn có Thanh Nhi công chúa, với thế cục như vậy dù hắn tưởng muốn tru sát Tần Vấn Thiên sợ rằng cũng không mấy khả năng.

- Vậy ư?

Tần Vấn Thiên cười lạnh nói.

- Công kích lấy thiêu đốt tự mình làm đại giá này, ngươi nhất định cần phải trả ra không ít.

Huyền Dương thần sắc băng lãnh:

- Hôm nay, không giết ngươi không có nghĩa là mọi chuyện sẽ kết thúc.

- Một kích này, cho dù ngươi không phát, lại không đồng nghĩa ta sẽ bỏ qua.

Thoại âm Tần Vấn Thiên vừa rơi xuống, yêu phong tức thì tứ ngược giữa thiên địa, cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa kia đột nhiên khuếch tán, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp hàng lâm, xuất hiện ở trước người Huyền Dương, uy năng Diệt Tiên kiếm tan vào trong yêu kiếm, lợi trảo án xuống, yêu kiếm giống như một thanh Đại Bằng lợi kiếm đáng sợ, phát ra kiếm rít khủng bố, phảng phất như có ức vạn kiếm khí cuốn thốc mà ra, tuôn hướng Huyền Dương.

Hắn cánh nhiên chủ động công kích.

Thần sắc mọi người đều lộ vẻ chấn hám, Huyền Dương vốn định ngừng chiến, tạm thời vứt bỏ trả thù cho Huyền Tinh. Nhưng mà, Tần Vấn Thiên lại vẫn không bỏ qua, hơn nữa còn phát ra một kích mang tính hủy diệt này.

Hống!

Huyền Dương hét lên một tiếng giận dữ, trường thương đâm lên vòm trời, cổ kính vô tận xuất hiện, một thương này của hắn đâm ra một cỗ phong bạo sát phạt, thí diệt thiên khung.

Oanh...

Hai cỗ lực lượng va chạm, sát na phong bạo hủy diệt trực tiếp chìm ngập không gian chiến đấu giữa hai người, mọi người chỉ thấy được một luồng ánh sáng chói lòa xỏ xuyên phiến thiên địa kia, cương phong hủy diệt xé nứt trên người, thân thể bọn hắn không khỏi bạo lui, dù chỉ là dư ba vẫn ẩn ẩn khiến người khó mà đương cự nổi.

Lại có tiếng nổ vang truyền ra, bụi đất tung bay, yêu kiếm lệ tiếu, lúc hết thảy tan tành mây khói, mọi người chỉ thấy khối địa vực ở trung tâm trận chiến xuất hiện một hố sâu, hai đạo thân ảnh nằm ở trên đất, hách nhiên chính là Tần Vấn Thiên đã hóa về diện mạo vốn có, lúc này hắn nằm trên mặt đất, phảng phất như không cách nào động đậy, khí tức nhỏ yếu, không còn khí thế cuồng bạo quân lâm thiên hạ như vừa nãy.

Huyền Dương đương nhiên chẳng khá hơn là bao, hắn cũng nằm ở kia, toàn thân đầy máu, trên người tựa hồ có vết kiếm, thụ thương rất nặng.

Một kích này, lưỡng bại câu thương, công kích của cả hai đều siêu thoát năng lực gánh chịu của đối phương, dù là ba động của cỗ năng lượng hủy diệt tạo ra cũng đủ để khiến bọn họ trọng thương, huống hồ Tần Vấn Thiên hóa thành bản tôn sử dụng Diệt Tiên nhất kiếm cần phải thiêu đốt tự thân làm đại giá, thật ra ở lần va chạm sau cùng công kích của hắn tính là thắng một bậc, trên người hắn không có vết thương, nhưng dù vậy, gánh nặng bản thân phải gánh chịu đã vượt quá năng lực chịu đựng của hắn.

- Trận chiến đấu thảm liệt quá, đã lâu rồi Cổ Đế chi thành không xảy ra chiến đấu như này.

Chư thiên kiêu có phần nghẹn lời, vai chính trong trận chiến đấu này lần lượt là cường giả xếp hạng thứ tư, thứ năm, thứ sáu trên Đăng Tiên bảng. Hơn nữa đến sau cùng, Tiêu Lãnh Nguyệt xếp thứ sáu trên Đăng Tiên bảng bị kích thương, thậm chí tiên niệm phụ thân Tiêu đế đều xuất hiện.

Huyền Dương xếp hạng thứ tư trên Đăng Tiên bảng lưỡng bại câu thương cùng Tần Vấn Thiên, về phần đệ đệ hắn, Huyền Tinh xếp hạng hai bảy trên Đăng Tiên bảng thì bị Tần Vấn Thiên tru sát.

Phong bạo như thế, đã lâu rồi không xảy ra trong Cổ Đế chi thành, lần này, bởi vì Thần Chi Thủ xuất hiện mà bị dẫn phát.

- Khó trách hắn có vẻ không mấy sợ hãi, nếu không phải Huyền Dương và Huyền Tinh đứng ra, chỉ dựa vào người Tiêu Môn mà muốn cường hành đoạt lấy Thần Chi Thủ, e là sẽ trả ra đại giá càng đau thảm.

Đám nhân vật thiên kiêu của Tiêu Môn nhìn thân ảnh Tần Vấn Thiên nằm ở kia, trong lòng sinh ra ba động kịch liệt, dù là Tham Lang, lúc này tâm cảnh cũng cực kỳ phức tạp.

Trận chiến đấu này không chỉ có mỗi Tần Vấn Thiên, còn liên lụy cả con gái Trường Thanh Đại Đế Thanh Nhi công chúa, hơn nữa Thanh Nhi còn một chiến đánh bại Tiêu Lãnh Nguyệt mà hắn vẫn luôn ái mộ.

Chỉ thấy lúc này Thanh Nhi đã đi tới bên người Tần Vấn Thiên, nàng không nói gì cả, trực tiếp ôm lấy Tần Vấn Thiên, lành lạnh quét mắt nhìn Huyền Dương nằm tại nkia một cái, lực lượng hư không cường đại bao bọc quanh thân nàng, chỉ thấy kiều khu chợt lóe, lần nữa trực tiếp xuất hiện trong hư không, sau đó hóa thành từng đạo tàn ảnh, lao vút về phương xa.

Trên thế giới này, nếu nói ai là người hiểu rõ Tần Vấn Thiên nhất, không chút nghi ngờ người đó tuyệt đối sẽ là Thanh Nhi.

Nàng quá quen thuộc Tần Vấn Thiên, thậm chí siêu quá quen thuộc với chính mình, từ gian đoạn thiếu niên ở Sở quốc, Tần Vấn Thiên từng bước trưởng thành, nàng đều theo gót bên cạnh, lặng lẽ nhìn hắn, trừ kinh lịch của Tần Vấn Thiên ở Tiên Vực, còn thì hết thảy những gì từng xảy ra trong thế giới Lạp Tử, Tần Vấn Thiên tu hành lực lượng nào, nàng đều rõ ràng.

Nàng đương nhiên biết lúc này Tần Vấn Thiên rất hư nhược, lần trước sau khi Tần Vấn Thiên sử dụng ra Diệt Tiên kiếm cũng là nàng chiếu cố Tần Vấn Thiên, thẳng đến khi hắn khôi phục, lần này, không biết Tần Vấn Thiên cần phải tĩnh dưỡng bao lâu.

Thanh Nhi rất rõ ràng, không đến vạn bất đắc dĩ, Tần Vấn Thiên sẽ không hóa thân Đại Bằng rồi qua đó sử dụng Diệt Tiên kiếm. Trong quãng thời gian trước kia, tổng cộng Tần Vấn Thiên cũng mới sử dụng qua hai lần, một lần là ở Đan Vương điện, vì cứu Mạc Khuynh Thành, lần thứ hai là ở Đại Hạ hoàng triều, lúc đối mặt mấy vị cường giả Thiên Tượng của Trần gia và uy hiếp từ cường giả Đan Vương điện.

Đây là lần thứ ba, bởi thế Thanh Nhi mới phẫn nộ, đặc biệt là lúc nàng đến vừa khéo trông thấy Tiêu Lãnh Nguyệt đánh lén Tần Vấn Thiên, thế là nàng động sát niệm, không tiếc tru sát vị con gái Tiêu đế kia.

Nhưng lúc này trong đầu Thanh Nhi chỉ còn nỗi bận tâm về thương thế của Tần Vấn Thiên, nàng không để ý bất cứ người nào, trực tiếp mang Tần Vấn Thiên rời đi, đó là tồn tại duy nhất trong mắt nàng.

- Tần sư huynh.

Quân Mộng Trần và Tử Tình Hiên thoáng sửng sốt, sau đó chợt thấy Tử Tình Hiên lôi kéo hắn truyền âm nói:

- Thanh Nhi công chúa sẽ chăm sóc cho Tần sư huynh, chúng ta đi thôi.

Quân Mộng Trần cũng biết nơi này không nên ở lâu, hắn và Tử Tình Hiên đồng thời yên ắng triệt thoái khỏi đây, vô luận là người Tiêu Môn hay Song Kiêu minh đều không tập trung ánh mắt lên thân hai người bọn họ, tâm tư mọi người còn đang đắm chìm trong trận chiến đấu vừa rồi.

- Đi rồi, quan hệ giữa Thanh Nhi công chúa và Tần Vấn Thiên rất có thể chính là một đôi tình nhân.

Lại có người mở miệng nói, khiến cho ánh mắt không ít người lại quay sang nhìn Huyền Dương nằm ở kia, vị tuyệt đại thiên kiêu xếp thứ tư trên Đăng Tiên bảng này, trong trận chiến hôm nay chịu đủ biệt khuất, tận mắt nhìn thấy đệ đệ bị tru sát, còn thân gánh trọng thương.

- Cổ Đế chi thành phong vân tế hội, trận chiến đấu này càng là thảm liệt, ngày sau, không biết liệu còn ai cướp đoạt Thần Chi Thủ, chẳng qua dù muốn cướp cũng không dễ đâu.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, hôm nay có thể chứng kiến một trận kinh tâm động phách như thế, cũng tính là không uổng chuyến này!

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.