Chương trước
Chương sau
 

- Lực lượng không gian mạnh quá, ngang dọc hư không, bất chấp mọi loại công kích, đây là lực lượng Tiên chi quy tắc. 

Chứng kiến Thanh Nhi cất bước đạp qua công kích cuồng bạo của Tiêu Lãnh Nguyệt, bất chấp lực lượng công phạt, nội tâm chư thiên kiêu không khỏi run lên, khó trách Thanh Nhi công chúa có thể xếp hạng thứ năm trên Đăng Tiên bảng, thậm chí vượt trên cả Tiêu Lãnh Nguyệt, đã nắm trong tay một tia lực lượng Tiên chi quy tắc, siêu thoát lực lượng phàm trần. 

Tiên chi cảnh sở dĩ là một đạo bậc cửa cự đại, chính là bởi đây là một lần bay vọt, một lần thuế biến, những thiên kiêu đỉnh cấp kia mặc dù chỉ chưởng khống lực lượng Tiên chi quy tắc giản đơn, song đều có thể tạo thành hiệu quả đáng sợ. 

Chỉ thấy thân thể Thanh Nhi xuyên qua công kích, hàng lâm đến trước người Tiêu Lãnh Nguyệt, oanh ra một quyền giản đơn, lực lượng xé nứt không gian cực huyễn lệ hóa thành quang tuyến lộng lẫy, tựa hồ như muốn chặt đứt hư không, sắc bén không khác gì một chuôi lợi kiếm. 

Mọi người chỉ thấy quang tuyến sát phạt cắt nát hư không kia bọc kín thân thể Tiêu Lãnh Nguyệt lại, uy thế của một quyền này cường đại đến mức khiến nhân tâm run sợ. 

Toàn thân Tiêu Lãnh Nguyệt được bao bọc bởi lực lượng hàn băng, tiếng vang ầm ầm truyền ra, chỉnh phiến hư không bị đông kết, ngón tay nàng đánh về phía tiền phương, phảng phất như có một cỗ hàn khí cực trí xâm thực thân thể Thanh Nhi. 

Chợt thấy bàn tay Thanh Nhi khế vạch, một đạo quang tuyến chém ra, bổ đôi không gian đông kết, giết về phía Tiêu Lãnh Nguyệt. 

Chỉ pháp của Tiêu Lãnh Nguyệt chỉ hướng đạo kiếm mang chém xuống hư không kia, phát ra uy năng kinh người, kiếm mang trực tiếp nứt vỡ. 

- Đông Diệt Kiếp Chỉ. 

Mọi người nhìn thấy chỉ pháp của Tiêu Lãnh Nguyệt, thần sắc không khỏi run lên. Chỉ thấy tay ngọc nàng vươn ra, mười ngón đồng thời đánh tới, nhanh như thiểm điện, sát na khi chỉ pháp đánh ra, không gian trước mặt lần nữa bị đông diệt băng phong, hủy diệt hết thảy, thoáng tích tắc gian liền có thể trí người vào chỗ chết. 

Sát na khi Tiêu Lãnh Nguyệt đánh ra Đông Diệt Kiếp Chỉ, bàn tay mảnh khảnh trắng nõn của Thanh Nhi cũng vươn ra, phảng phất như văn quang màu vàng lộng lẫy lóng lánh, song chưởng vỗ đánh mà ra, đồng thời lại xuất hiện một đồ án vàng hình tròn, tinh quang vô tận sái lạc trên đó, trong nháy mắt bức đồ án kia đã biến lớn, trực tiếp vắt ngang giữa hai người, Đông Diệt Kiếp Chỉ của Tiêu Lãnh Nguyệt điên cuồng đâm tới, hơn nữa tưởng muốn băng phong toàn bộ đồ án, nhưng lại không ngừng sa vào trong đồ án màu vàng, bị đồ văn điên cuồng xoay tròn cắn nát. 

Đồ án màu vàng bỗng nhiên trán phóng ra quang hoa vạn trượng, oanh giết tiền phương, chỉ tích tắc như muốn hủy diệt hết thảy, khiến cho mọi người nhìn mà trong lòng không khỏi rung động kịch liệt, Tiêu Lãnh Nguyệt gặp nguy hiểm. 

Hai vị thiên kiêu chi nữ này quả là điên cuồng, giờ đã tiến vào trạng thái tranh đấu cận thân, tính nguy hiểm trở nên cực cao, chỉ cần hơi không cẩn thận liền sẽ trọng thương, thậm chí có nguy cơ tử vong. 

- Mạnh thật, đây là thuật thần thông siêu cường của Nữ Đế Cơ Đế, Trảm Tiên đồ. 

Có nhân vật thiên kiêu nhận ra công kích của Thanh Nhi, trong lòng chấn kinh. 

- Thanh Nhi công chúa trời sinh Tiên Vương thể, có được thể chất siêu phàm, năm đó Trường Thanh Đại Đế tranh đoạt đế vị Tiên quốc, đến sau mới đưa nàng về Tiên quốc, theo lời đồn Trường Thanh Đại Đế cực sủng nịch nàng, thậm chí ẩn ẩn có ý định bồi dưỡng nàng thành người thừa kế, đưa Thanh Nhi công chúa tới chỗ Nữ Đế Cơ Để để tu hành, Cơ Để gặp được Thanh Nhi công chúa liền nhận nàng làm đệ tử thân truyền, không phải bởi nể mặt Trường Thanh Đại Đế, mà là thật sự ưa thích, nếu không, sao lại truyền tuyệt học cho nàng. 

Có một vị thiên kiêu thấp giọng nói, những hậu duệ Đế Vương này có kiến thức cực rộng lớn, đối với chuyện của Tiên đế cường đại ở Tiên Vực đều rõ như lòng bàn tay. 

- Đúng vậy, ở Tiên Vực Cơ Để có thân phận cỡ nào. Trước giờ nàng vẫn luôn chuyện ta ta làm, tính cách thiên chấp, chẳng nể nang mặt mũi ai, nếu không bởi thật sự ưa thích, dù có là con gái Trường Thanh Đại Đế nàng cũng không nhận làm đệ tử. 

Những người này sao có thể không biết Cơ Để là ai, hai đại nhân vật đứng sau lưng Thanh Nhi công chúa quả đều rất đáng sợ. 

Quang mang Trảm Tiên đồ trán phóng mà ra, chém giết hết thảy, chỉ tích tắc, Tiêu Lãnh Nguyệt cơ hồ đã bị uy hiếp tử vong bao phủ. 

- Công kích của Tiêu Lãnh Nguyệt dường như bị khắc chế. 

Mọi người thầm hô một tiếng, lực lượng không gian công phạt quả nhiên đáng sợ, khó trách Thanh Nhi được xếp trên Tiêu Lãnh Nguyệt trong Đăng Tiên bảng. 

Lực lượng Đông Diệt Kiếp Chỉ không ngừng đóng băng, đồng thời lại không ngừng bị Trảm Tiên đồ xé nứt, Tiêu Lãnh Nguyệt kiều quát một tiếng, cả người được lực lượng hàn băng bao bọc, giống như một pho tượng băng, thậm chí trong người không ngừng có khí thể rét lạnh chí cực tràn ngập mà ra, dù khoảng cách cực xa, mọi người đều có thể cảm giác được hàn khí tí ti truyền lại. 

- Trảm Tiên đồ ư? 

Tiêu Lãnh Nguyệt huýt dài một tiếng, ánh sáng Tinh Thần Thiên Tượng lóng lánh mà xuống, một cỗ lực lượng đông kết khổng lồ bao phủ phiến thiên địa này, biến nó thành thế giới hàn băng, lúc song chưởng nàng phách ra, trực tiếp kích lên trên Trảm Tiên đồ, lực lượng đông sát đáng sợ phảng phất như bất chấp mọi trở ngại, trực tiếp kích lên thân Thanh Nhi, khiến cho khắp người Thanh Nhi đều bị hàn ý xâm thực. 

Nhưng nàng vẫn lạnh lùng như băng, thần sắc không đổi chúng nào, thủ chưởng vung lên, quang mang của Trảm Tiên đồ càng thịnh, chém chết hết thảy, ánh sáng vô tận hủy diệt hết thảy lực lượng trong hư không. Sau đó Trảm Tiên đồ bao phủ tới trước mặt, đi qua nơi nào mọi thứ nơi ấy đều bị giảo sát. 

Một cỗ loạn lưu đáng sợ bay múa giữa thiên địa, sắc mặt Tiêu Lãnh Nguyệt chợt biến, không ngừng lùi ra sau, đồng thời quyền mang điên cuồng oanh giết mà ra, bỗng thấy Thanh Nhi lần nữa vung tay lên, cường quang chói mắt, Trảm Tiên đồ hóa thành đồ văn quang tuyến vô tận chém giết mà ra, điên cuồng va đập công kích lên người Tiêu Lãnh Nguyệt. 

- Phốc... 

Có máu tươi bắn tung, bàn tay Tiêu Lãnh Nguyệt xuất hiện vết máu, song chưởng nàng vươn ra, lực lượng đông diệt vô tận hội tụ, ngăn trở tập kích từ những quang văn kia, nhưng thân thể nàng vẫn bị quang mang đâm thủng, lúc hết thảy lực lượng công phạt rơi xuống, Tiêu Lãnh Nguyệt đứng giữa hư không, tuy vẫn mỹ lệ, nhưng lại mang theo cảm giác có phần thê mỹ, khắp người lấm tấm vết máu, có vẻ vô cùng nhếch nhác. 

- Quả nhiên Tiêu Lãnh Nguyệt vẫn bại, Thanh Nhi công chúa tuy lộ diện không nhiều, nhưng thực lực nàng đúng thật cường đại, hai vị Đại Đế dạy bảo, nàng xếp trên Tiêu Lãnh Nguyệt cũng là lẽ thường. 

Mọi người chứng kiến hai đạo thân ảnh tuyệt mỹ đối đầu nhau giữa hư không, trong lòng thầm run, có thể nhìn thấy hai vị thiên kiêu chi nữ tranh phong, thật đúng là khó được. 

Bây giờ, chỉ còn không biết Nam Hoàng Vân Hi xếp hạng thứ ba kia rốt cục sẽ có thực lực đáng sợ cỡ nào. 

Ông! 

Lực lượng hư không bao phủ quanh thân Thanh Nhi, kiều khu nàng run lên, dưới chân có Thần Văn lóng lánh hiện ra, thân thể tan biến, chỉ thấy trước người Tiêu Lãnh Nguyệt bỗng nhiên xuất hiện một đạo quang mang không gian huyễn lệ, Thanh Nhi lần nữa hiện thân, thần sắc lạnh như băng, lại đưa tay vung ra một quyền, một quyền này có được lực lượng xuyên thoa không gian, quang mang chợt lóe, trực tiếp oanh đến trước mặt Tiêu Lãnh Nguyệt. 

- Thắng bại đã phân, nhưng nàng vẫn muốn chiến đấu. 

Thần sắc mọi người ngừng trệ, bọn họ thấy được thần tình lạnh lùng đến cực trí trên mặt Thanh Nhi công chúa, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Lãnh Nguyệt lạnh vô cùng, mỗi một kích đều không chút lưu tình. 

- Tiêu Lãnh Nguyệt luôn muốn tìm kiếm Thanh Nhi để đánh bại nàng, chứng minh vị thế của mình trên Đăng Tiên bảng, nhưng trước kia Thanh Nhi công chúa khả năng không mấy quan chú Tiêu Lãnh Nguyệt, song bởi khi trước Tiêu Lãnh Nguyệt công kích Tần Vấn Thiên, mới khiến cho con gái Trường Thanh Đại Đế phẫn nộ, nàng tuy không nói, nhưng phẫn nộ lại biểu hiện trên công kích. 

Một quyền này của Thanh Nhi vô cùng thô bạo, Tiêu Lãnh Nguyệt chợt biến sắc, nàng tựa hồ cũng cảm thụ được lửa giận cất chứa trong công kích của Thanh Nhi, đây đâu chỉ đơn giản là tưởng muốn đánh bại nàng, thân thể nàng lập tức bạo lui, đồng thời lực lượng đông kết đáng sợ trán phóng ra, Đông Diệt Kiếp Chỉ cũng được triển khai, va chạm cùng không gian quyền mang, lại trực tiếp bị xé nứt, dư ba đáng sợ công kích lên thân thể, đâm phá phòng ngự của nàng. 

Nhưng đấy mới gần gần chỉ là bắt đầu, thân ảnh Thanh Nhi lần nữa tan biến, chỉ thấy một đạo quang văn hư không lấp lánh quang mang, giống như lực lượng thuấn di, lại một không gian quyền mang oanh giết mà đến, thần sắc Tiêu Lãnh Nguyệt kịch biến, không ngừng đề kháng, trong sát na ngắn ngủi, chỉnh phiến hư không không ngừng có quang văn màu vàng xuất hiện, thân ảnh Thanh Nhi phảng phất như hiện lên ở khắp mọi nơi. 

- Thủ đoạn công kích thật bạo lực, đây là phong cách của Cơ Đế, theo lời đồn Cơ Đế cực kỳ tinh thông lực lượng không gian, lực lượng công phạt bạo lực vô song, rất nhiều nhân vật Tiên đế đều phải kính sợ nàng. 

- Khí thế Tiêu Lãnh Nguyệt đã hạ thấp, hoàn toàn sao vào trạng thái bị áp chế, sợ rằng phải chịu thiệt. 

Quả nhiên, công kích vô tận kia khiến Tiêu Lãnh Nguyệt khổ sở vô cùng, lúc lại một quyền oanh giết tới nàng chỉ kịp đưa tay đón đánh, nhưng lần này thân ảnh Thanh Nhi lại không tan biến, mà trực tiếp xông về phía thân thể nàng, quyền mang đáng sợ không tiêu tán, xuyên thấu hết thảy, hàng lâm. 

- Ngươi... 

Tiêu Lãnh Nguyệt giận quát một tiếng, từ trong thể nội có một cỗ lực lượng hung mãnh nhào ra, muốn đông diệt trọn cả phiến không gian xung quanh, kiều khu của Thanh Nhi phảng phất như cũng bị bao bọc trong đó, nhưng lúc ấy nàng chỉ tung một quyền, tức thì xuyên thấu hết thảy, phảng phất như có vô tận quyền mang trùng điệp vào nhau, xé mở tầng tầng không gian. 

Bành! 

Một tiếng nổ vang, thân thể Tiêu Lãnh Nguyệt chừng như sắp bị đạo quyền quang này xuyên thấu, nắm tay Thanh Nhi trực tiếp đâm xuyên hết thảy, oanh trên thân thể nàng. 

- Tiêu Lãnh Nguyệt! 

Tích tắc này, chư cường giả không ai không kinh hãi, nhìn chằm chằm cảnh tượng chấn hám trước mắt, quang mang chớp diệu, chợt có một tôn thân ảnh trực tiếp đi ra, thoáng chốc thân thể Thanh Nhi như lọt vào đông kết, tiên niệm Tiêu để xuất hiện, đứng ở sau lưng Tiêu Lãnh Nguyệt. 

- Hỗn xược, ngươi là người nào, sao lại hạ lạt thủ như thế. 

Tiên niệm Tiêu để lạnh giọng quát hỏi một tiếng, ánh mắt Thanh Nhi vẫn cứ lạnh như băng, coi chừng hắn, nói: 

- Con gái Trường Thanh, đồ đệ Cơ Đế, cút ra. 

- Ngươi... 


- Ngươi hỏi xem nàng đã làm gì. 

Thanh Nhi lạnh lùng đáp, Tiêu đế nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt một cái, chỉ thấy lúc này sắc mặt Tiêu Lãnh Nguyệt vô cùng khó coi. Nàng không chỉ bại, hơn nữa còn lại một cách triệt để, ngay cả tiên niệm phụ thân đều bị kích phát, đây tuyệt đối là sỉ nhục. 

- Được rồi, nếu Lãnh Nguyệt có làm gì quá phận thì ta thay nàng bồi lễ, đều là thiên kiêu Tiên Vực, tranh phong ở đây chỉ cần điểm đến là dừng, đừng khiến ta và trưởng bối ngươi kết xuống hận thù quá lớn. Ta không cách nào ở lại quá lâu trong Cổ Đế chi thành, giờ mang nàng rời đi, sau này các ngươi đừng như thế nữa. 

Nói rồi Tiêu đế mang theo Tiêu Lãnh Nguyệt, thân hình chợt lóe, cả hai trực tiếp tan biến, xem ra dù có là Tiêu đề xuất hiện thì cũng không tiện bắt nạt hậu bối, huống hồ thân phận Thanh Nhi cũng đâu dễ chọc. Lỡ kết xuống thù hận, thực lực Tiêu Lãnh Nguyệt lại không bằng Thanh Nhi, ở Cổ Đế chi thành vẫn cứ phải chịu thiệt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.