Đêm sắp tàn. Hơi lạnh thấm vàongười khiến Oa Tử tỉnh giấc. Lửa tắt từ lâu, chỉ còn chút ánh sáng yếuớt của những mẩu than đang cháy dở chiếu lờ mờ một khoảng hẹp giữa cănlều nhỏ. Oa Tử trở dậy, cời than gây lửa mới. Giang cũng đã tỉnh, thổilửa cháy to thêm rồi ngồi bó gối, đem những chuyện xảy ra sau khi dờithác Phu Phụ, gặp Đại Cổ và trở thành con nuôi của ông ra sao, thuật lại hết cho nàng rõ. Oa Tử hỏi:
- Thế em có nghe tin tức gì của sư phụ không ?
- Không. Sau này gặp thầy Đại Quán ở đồng cỏ Musashino, em mới biết sưphụ bị bắt giam vì tình nghi trộm đồ bảo vật của đồn Mitsumine.
- Trộm bảo vật ?
- Vâng. Nhưng người trộm bảo vật không phải là sư phụ mà chính là em và Đại Cổ.
- Ồ !
Giang hạ thấp giọng:
- Đại Cổ chôn giấu bảo vật và vàng bạc lấy được ở một chỗ để làm việcghê gớm lắm. Thầy Đại Quán bảo ông ta phản loạn. Bây giờ ông ta bị bắtrồi, sớm muộn gì chắc cũng phải đền tội.
- Còn thầy em ?
- Em không rõ.
- Sao cô nghe nói ông được vời vào Tôn phủ trao cho chức vụ gì kia mà.
- Em không rõ. Từ ngày ấy, em chưa bao giờ gặp lại sư phụ.
Rồi chuyện nọ lan man sang chuyện kia, Oa Tử lại biết Thạch Đạt Lang thu thêm một đồ đệ nữa tên Hạo Nhiên, và cũng nhờ Đại Quán mà Giang gặpđược thân phụ.
Ông tên Hoa Kính Áo Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thach-kiem/2021868/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.