Edit: Băng Vy
Beta: Du, Pio
O0O—O0O
Người tới một thân quần áo nguyệt sắc, thân hình tiêm gầy trong bộ trang phục kia có vẻ có chút yếu đuối, khóe môi khẽ nhếch càng làm cho cậu ta trông có vẻ tăng thêm vài phần ôn hòa và nhã nhặn.
“Tìm người chỉnh em ấy? Hay là chôn em ấy trên núi hử?”
Thiếu Ngọc Trình không nóng không lạnh, lạnh lùng nhìn gã chậm rãi bước tới, cũng không biết vì sao, chỉ cần cậu bước lên phía trước một bước, Mạc Thanh Tuyền cũng thật vô dụng mà lui ra sau một bước.
Khóe môi khẽ nhếch lên tia đùa cợt, Thiếu Ngọc Trình tao nhã ngồi xuống sô pha bên cạnh thiếu nữ kia, lạnh giọng nói:
“Ông cũng đừng quên, em ấy là em gái của tôi, là người của tôi, nếu ông dám động vào em ấy… Không cần chờ đến Hoàng Hân Duật tìm tới, tôi trước hết sẽ giao ông cho hắn, để cho tôi có thể cẩn thận chiêm ngưỡng thủ đoạn của Hoàng gia một lần.”
Nghe vậy, Mạc Thanh Tuyền tuy rằng phẫn nộ, nhưng ngại bản thân đang cần nhờ vả cậu ta, cho nên cũng chỉ có thể cắn răng nhẫn nhịn, miễn cưỡng nặn ra một chút tươi cười, nịnh nọt nói:
“Ấy, chú nhỏ, chú hiểu lầm, tôi sao phải làm như vậy chứ, tôi chỉ là bởi vì đang tức giận… cho nên mới nói bừa nói bạ vậy thôi, chú đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi đi.”
Không có đưa ra phản ứng quá lớn trước lời nói của gã, Thiếu Ngọc Trình chỉ liếc mắt nhìn gã một cái, nói:
“Ngồi đi, tôi không thích nhìn người khác đứng nói chuyện.”
Mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/1494548/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.