Edit: Băng Vy
Beta: Du, Pio
O0O—O0O
Vì sao… Vì sao hắn không một đao giết chết y đi, vì sao còn muốn mang theo y bỏ trốn… Ai có thể nói cho y biết vì sao phải tra tấn y như vậy, vì sao…?
Rời khỏi phòng dưỡng bệnh của Hoàng Hân Duật xong, Chương Dịch Dân lo lắng lại đi vào phòng Từ Cửu Kỷ, vốn chỉ muốn nhìn một chút xem y có phát sốt hay ra mồ hôi hay không thôi, ai ngờ mới vào cửa, đã thấy vẻ mặt y tràn ngập sợ hãi tựa hồ đang lâm vào cơn ác mộng hai hàng lông mày nhíu chặt, miệng còn thì thào gì đó nghe không rõ. Lo lắng tiến lại gần xem sao lúc này mới nhìn thấy trên trán y sớm đã bị phủ đầy lớp mồ hôi lạnh không ngừng chảy, mà trên khuôn mặt tái nhợt nước mắt lã chã tuôn.
“Cửu Kỷ?”
Thấy y dường như đang phải chịu đựng sự thống khổ kinh hoàng, Chương Dịch Dân nhịn không được đưa tay lay tỉnh y.
“Cửu Kỷ, anh tỉnh tỉnh lại! Cửu Kỷ, Cửu Kỷ…”
Bị Chương Dịch Dân kéo thần trí đang bị lạc ở trong cơn ác mộng hắc ám ra, Từ Cửu Kỷ bỗng dưng mở hai mắt, ánh mắt vốn tinh nhuận giờ phút này đong đầy mê mang cùng lo sợ không yên, từ trước đến nay đôi ngươi luôn sáng sủa hiện tại đã không còn thấy ánh sáng gì trong đấy, chỉ còn sót lại thất thần trống rỗng, nhìn y yếu ớt và bất lực như thế, kẻ khác bất giác cũng thấy xót xa.
“Cửu Kỷ, Cửu Kỷ?”
Giống như đến lúc này mới phát hiện ra bên cạnh có sự tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-luyen/1494531/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.