Làm người phải luôn dũng cảm, phải có gan trực tiếp đối diện với cuộc sống khó khăn, thậm chí phải biết đối diện với cái chết.
Đây là điều mà Lỗ Tấn tiên sinh đã nói.
Trì Vị Phong đường đường là một nam tử hán đại trượng phu, tại sao trên mặt lại trắng cắt không còn một giọt máu?
Buổi tối mua hoa tặng mẹ, sau đó còn nói thêm vài lời ngon tiếng ngọt, Trì mẫu thân rốt cuộc cũng thấu hiểu. Nhưng bản thân lại nằm ngã chỏng vó trên giường, hai tay giơ di động cách xa nửa thước, trong căn phòng tối chỉ còn ánh sáng xuất ra từ vật trên bàn tay cậu.
Xem một hồi lâu khiến cho mắt hơi mờ đi, Trì Vị Phong chớp chớp mắt. Cậu vận dụng toàn bộ các tế bào còn thức tỉnh để nghiên cứu môt vấn đề, tin nhắn “Tôi đã biết” rốt cuộc có ý nghĩ gì a?
Tôi đã biết, cậu cư nhiên trong lòng nổi tà niệm, chờ chết đi.
Tôi đã biết, cậu dám đùa giỡn với tôi, chờ chết đi.
Tôi đã biết, cậu thích trêu chọc người tốt, chờ chết đi.
………
A a a a vì sao kết luận đều là chờ chết đi? !
Trong lòng Trì Vị Phong âm thầm gào thét, hai tay dùng sức nắm chặt di động, người cứ như con thoy lăn qua lăn lại trên giường.
Xong rồi xong rồi, vậy là xong rồi, ngày mai nhất định là lần cuối cùng mình được nhìn thấy ánh mặt trời! Chắc chắn sẽ bị ngũ mã phanh thây, hoặc là lăng trì cho thống khoái đi.
Bang! Hình ảnh ngũ mã phanh thây và lăng trì hiện ra phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-lieu-thac-lieu/21721/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.