Sự tình đã trở nên thập phần quỷ dị.
Cổ ngữ có câu, Nhất nhất túc thành thiên cổ hận (một lần sai lầm hối hận ngàn năm). Trì Vị Phong hiện tại đã thấm thía cảm nhận được giá trị của câu nói này.
Hết thảy đều bắt đầu từ tin nhắn sai lầm kia. Trì Vị Phong thầm nghĩ tự mình đập đầu tự tử luôn đi cho rồi.
Là tôi gửi nhầm, là tôi gửi nhầm a a a a a!!!!!.
Tuy rằng đã sớm khóc không ra nước mắt, Trì Vị Phong vẫn là cứng ngắc cố gắng tươi cười, run rẩy tiếp nhận ly rượu do người đối diện đưa tới.
“Cám ơn.”
Người nọ mặt không chút thay đổi, chỉ hơi gật đầu, sau đó liền cúi xuống bắt đầu cắt miếng thịt bò bít tết.
Đúng vậy, giờ phút này Trì Vị Phong đang ngồi trong một nhà hàng Tây sang trọng dùng cơm, rượu đỏ lâu năm cùng với bò bít tết cao cấp, mọi thứ đều rất tinh xảo.
Cậu chỉ là một nhân viên nho nhỏ, ngày thường tuyệt đối không có đủ tiền để đi đến đây. Hôm nay được ngồi ở đây chính là may mắn của cậu.
Không, nếu như có quyền được nói, cậu tuyệt đối không thừa nhận đây là may mắn, cái này từ đầu đến cuối đều là xui xẻo thì có.
Người này mang mình đến đây ăn cơm Tây sang trọng, chỉ sợ là đang trả thù đi. Bằng không đối với một người không liên quan, làm gì lại mời mình đến đây ăn a.
Đúng vậy, cái này nhất định là đang trả thù a!
Trì Vị Phong kéo tâm tư suy nghĩ của mình trở về, người đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thac-lieu-thac-lieu/21720/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.