*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai tháng sau, Vĩnh An Vương phủ.
Từ khi Vĩnh An vương bị bệnh, vương phủ luôn bị bao phủ trong một tầng mây mù thảm đạm.
Đương kim thánh thượng đã lệnh thái y xem bệnh cho Vĩnh An vương, nhưng bọn họ đều lắc đầu kết luận vương gia mắc tâm bệnh, thuốc thang vô hiệu, mà ý trung nhân của vương gia đã bệnh chết từ lâu, chỉ sợ căn bệnh này của vương gia không thể khỏi.
Hoàng đế tất nhiên nổi giận không tin, ban thánh chỉ, nếu ai có thể trị khỏi bệnh của Vĩnh An Vương, thưởng vạn lượng bạc. Trọng thưởng tất có người có gan, có rất nhiều vị danh y dân gian đến xem bệnh, nhưng ngay cả như vậy, bệnh tình của Vĩnh An Vương vẫn không chuyển biến tốt. Mỗi ngày ngẩn ngẩn ngơ ngơ, nói năng lảm nhảm, dường như điên rồi.
–
Thị vệ đứng ngoài vương phủ chờ người yết bảng sớm đã gà gà gật gật. Một tháng trước còn có rất đông người đến yết bảng, nhưng đến giờ, ngay cả xem náo nhiệt cũng chẳng có ma nào.
“Ê” có người đột nhiên đẩy vai thị vệ.
Thị vệ kia lập tức bừng tỉnh: “Ai? Ai đẩy ta?”
Hắn quay đầu lại thì thấy có một nam tử tướng mạo bình thường đang cười vô cùng hiền lành với hắn, đôi mắt vừa dài vừa hẹp, khá quyến rũ giảo hoạt.
“Ngươi mới tới vương phủ phải không?” Nam tử nọ cười nói: “Biết vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-tuy-phi-thuong/2373182/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.