Ánh đèn rực rỡ ẩn hiện, trên đường người đông đúc, rộn ràng sôi nổi cười đùa. Đêm vừa xuống, từng đợt pháo hoa đón năm mới nở rộ trên bầu trời, đẹp lạ kỳ. Tạ Lê kéo tay Đàm Tự Thần, đi vào phố đêm. “Tiểu Lê…Tiểu Lê, anh không đi được không? À đúng rồi! Tự dưng anh nhớ ra mình còn công việc chưa làm xong”
Đàm Tự Thần run rẩy sống chết kéo tay về. “Không được”
“Không phải anh mới đi liên hoan cùng trường em rồi sao? Còn tham gia cái vũ hội Cosplay làm người ta đau đản kia với em nữa…”
“Quả nhiên là anh đã thay lòng rồi.”
Tạ Lê chỉ tưởng tượng đến đã thấy tức, mấy hôm trước cậu đến công ty Đàm Tự Thần tìm y, liền thấy một em gái làm đủ trò với y, đã thế còn cuộn mình trong lòng y uốn éo tới uốn éo lui! Thế mà y cư nhiên không phản kháng kịch liệt! “Anh đã nói rồi, người kia không phải em gái gì đâu! Thật đó, chỉ là một người bạn của anh thôi”
Đàm Tự Thần đau đầu đỡ trán. “Hừ, là bạn gái chứ gì? Giải thích chính là che giấu!”
Cậu không tin, cũng đâu phải cậu mới một lần nhìn thấy cái cô kia mò tới tìm y. “Anh…”
Đàm Tự Thần há miệng, cuối cùng vẫn nhịn xuống. Là một tiểu công tốt, y phải biết cưng chiều nhường nhịn các thể loại ngạo kiều của tiểu thụ…Tuy nói Tạ Lê vẫn chưa chịu để y ăn, còn luôn ồn ào y mà dám làm cái kia cậu sẽ tự tử…Cậu nghĩ y không biết cậu muốn phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-tui-ra-khoi-bup-be-tenh-duc/2322637/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.