Buổi sáng đẹp trời trong mọi ngày.
"Chuyến du lịch ở Nhật Bản của con vui chứ?"
"Vâng, vui lắm mẹ à!"
"Con vui thì tốt. Ừm, mẹ gọi cho con vì muốn hỏi là ngày mai con quay trở lại Pháp để dự tiệc được không?"
"Chuyện này..." Hoàng Hiểu Long ngập ngừng vừa trả lời điện thoại vừa đưa mắt liếc nhìn Lục Triết Hy đang an nhàn ngồi ngoài hiên ngắm cảnh và vẽ lại khung cảnh đó.
Sức khỏe của em ấy liệu có ổn định để đi xa như vậy không nhỉ? Mãi không thấy hắn trả lời, Dương Vũ Hạ nói:"Thời gian gấp lắm hả? Nếu con vẫn chưa muốn về thì thôi."
"Không đâu... lần này con sẽ về. Con muốn cha mẹ gặp mặt em ấy."
"Ồ! Vậy thì phải chuẩn bị bữa tiệc gia đình rồi!"
"Vâng, gặp lại mẹ sau."
Hoàng Hiểu Long tắt điện thoại rồi bước tới chỗ anh.
"Triết Hy."
Lục Triết Hy đang say sưa vẽ lại bức tranh mình thấy trước mắt, khi nghe hắn gọi thì có chút giật mình, bàn tay phải cầm bút lướt nhẹ trên trang giấy bỗng dừng lại. Anh quay sang hỏi:"Sao vậy?"
"À... ngày mai, chúng ta trở về được không?" Trông sắc mặt hắn rất khó xử.
"Được." Anh thản nhiên đáp lời luôn. Mấy ngày hôm nay, sau ngày sinh nhật hắn thì ngày nào hắn cũng dẫn anh đi dạo chơi vòng quanh khu nghỉ dưỡng này.
Hắn ngạc nhiên:"Sao em... mấy ngày qua em có vui không?"
"Vui chứ."
"Vậy... em không muốn ở lại chơi thêm vài ngày nữa sao?"
"Như vậy là đủ rồi. Nếu anh bận việc gì thì tôi không làm phiền anh nữa."
"Không, ý anh không phải như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-thu-cho-anh-duoc-khong/4601964/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.