Dưới căn hầm tối tăm lạnh lẽo, Lục Triết Hy trần trụi nằm sấp trên sàn đá. Trên cơ thể của anh vẫn còn đầy những vết roi, vết tím bầm chưa thể lành lại. Ba ngày trôi qua Hoàng Hiểu Long đã nhốt và bỏ đói anh ở nơi này... 
Anh nằm nghiêng người, hai tay ôm bụng rồi cuộn mình lại. Cơn đói và khát cứ luôn hành hạ anh đến mức khiến đầu óc anh nảy sinh ảo giác... 
Hoàng Hiểu Long ngồi trong phòng quan sát anh qua camera, vẻ mặt hắn hoàn toàn không có một cảm xúc gì. 
"Cứ tiếp tục như vậy là cậu ta sẽ mất mạng đấy!" 
Đến khi Trần Hạo đứng bên cạnh nói thế thì hắn mới có phản ứng. Hắn không nói gì đứng dậy rồi rời khỏi phòng, Trần Hạo cũng đi theo. 
Hoàng Hiểu Long bước xuống mở cửa tầng hầm thì... thấy Lục Triết Hy chật vật dùng hai cánh tay còn lành lặn cứ bò lết trên sàn. Vì quá mệt mỏi nên anh không biết sự xuất hiện của hắn, vẫn tiếp tục bò về phía trước. Hoàng Hiểu Long không biết anh định làm gì đến khi nghe anh khẽ thốt lên một từ:"Nước..." 
Hắn hoảng hồn nhận ra anh đang bò đến bức tường... Lục Triết Hy vì quá khát nên không thể tỉnh táo, anh muốn uống những giọt nước mưa dơ bẩn từ ô cửa sổ duy nhất chảy vào... 
"Này! Dừng lại!" Hắn quát lên nhưng anh không nghe thấy. 
Hoàng Hiểu Long bực tức tiến đến, một tay siết mạnh bả vai anh kịp ngăn anh uống những giọt nước đó, rồi hắn mạnh tay đẩy anh ngã xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-thu-cho-anh-duoc-khong/2156955/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.