Một đêm an tường vô sự, sáng sớm hôm sau, Lận Viễn Ngạn bởi vì không cần vào triều sớm, cho nên cùng thê tử ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao.
Gần tới trưa, Trác Thành thấy hai vị chủ tử tỉnh, vội vàng lệnh phòng bếp chuẩn bị ngọ thiện, người một nhà ngồi vây quanh ở trước sảnh bắt đầu dùng bữa.
Từ sau khi Triệu Tinh Nhung đảm nhiệm làm lão sư của vài cái tiểu mao đầu trong phủ, nàng liền phá vỡ quy tắc ăn không nói, ngủ không nói, đem một đám thiên chân vô tà tiểu hài tử gọi vào tiền sảnh cùng mình ăn cơm.
Lý do của nàng là, nhiều người náo nhiệt, nhưng lại có thể gia tăng cảm giác thèm ăn.
Lận Viễn Ngạn vốn là không đồng ý, nhưng thấy thê tử lại nhiều lần vì chuyện này mà cùng mình tranh luận không ngớt, sau lại thấy đám tiểu quỷ kia quả nhiên thực ỷ lại nàng, vì không muốn làm cho thê tử hờn giận, hắn cũng liền ngầm đồng ý.
Hồi mới đầu bọn nhỏ bị gọi vào tiền sảnh dùng bữa thực không quen, đại khái hắn rất có uy nghiêm, mới làm cho bọn chúng sợ hãi.
Mà trải qua một khoảng thời gian tiếp xúc, bọn nhỏ phát hiện Lận Viễn Ngạn đại nhân nghiêm khắc kỳ thật cũng là một con hổ giấy –
Ở trước mặt công chúa, hắn thật sự là một con hổ giấy.
Trên bàn cơm như mọi khi phi thường náo nhiệt, vài cái tiểu mao đầu mỗi lần thấy Triệu Tinh Nhung đều thích hỏi đông hỏi tây, nàng lại tính tình tốt, cứ có câu hỏi tất sẽ trả lời, tuyệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-lam-dang-phu/1582010/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.