17
Cảnh tượng này dọa cho tôi sợ hãi.
Vụn gỗ bắn tung tóe, cánh cửa bị phá đến không còn nguyên vẹn.
Khi tôi nhìn ra bên ngoài, quả nhiên là thư ký thân cận của Cố Húc.
Anh ta như phát điên khi nhìn thấy các hợp đồng ở trên bàn.
Anh ta biết rõ tôi không phải hạng người tốt lành gì.
Thư ký căm hận nhìn tôi, nhưng giấy trắng mực đen đã rõ ràng, mọi chuyện đã không còn đường cứu vãn
Tôi nhìn hắn rồi híp mắt cười nhẹ.
Thư ký biết rõ đây là âm mưu của tôi nên mới phá cửa xông vào.
Cố Húc đau đầu như muốn nứt ra, nhưng hắn vẫn đứng dậy bảo vệ tôi “Anh làm gì ở đây?”
Thư ký lại tức giận đến điên lên.
Anh ta lo lắng chỉ vào tôi và nói "Sếp à, cô ta lừa anh!
"Cô ta lừa tiền của anh!"
Cố Húc trừng mắt nhìn anh ta.
Thấy Cố Húc đã biến thành kẻ vô dụng, thư ký nôn nóng như ngồi trên đống lửa.
Anh ta vội vàng đẩy một người phụ nữ ngồi xe lăn vào.
"Sếp, anh có nhớ người này không? Cô ta là Lý Văn Văn!"
Thư ký hét lên: "Cô ta mới là người phụ nữ hiện tại của anh!"
Lý Văn Văn rõ ràng là mới được đón ra từ bệnh viện, trên người cô ta vẫn đang còn mặc áo của bệnh nhân.
Những vết sẹo trên người cô ta cũng chưa lành, chỗ nào cũng có băng gạc, còn cánh tay phải thì bị biến dạng, vặn vẹo nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-quen-nhau/2665070/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.