Vinh Thiển vừa nằm xuống không lâu sau, Lệ Cảnh Trình đã trở lại.
Cô có chút buồn ngủ: “Sao lại nhanh như vậy?”
“Muốn về thì về.”
Lệ Cảnh Trình ngồi ở mép giường, đem cô ôm ngồi lên đùi mình: “Nặng rồi.”
Trên người anh ấy xem lẫn mùi của thuốclá và hương nước hoa, Vinh Thiển không khỏi nhíu mày, Lệ Cảnh Trình buộc phải buông cô ra: “Em đi tắm.”
Hai tay Vinh Thiển buông cổ Lệ Cảnh Trình: “Mới vừa rồi, có người nhắn tin cho em.”
“Tin nhắn gì?”
Vinh Thiển đưa điện thoại di động quacho anh, Lệ Cảnh Trình không chớp mắt nhìn màn hình chằm chằm, sau khinhìn xong ảnh chụp anh đặt điện thoại di động sang bên cạnh: “Cho nênem gọi điện thoại điều tra?”
“Anh nghĩ, ai gửi tin nhắn này?”
“Anh đắc tội với quá nhiều người, cóthể là không muốn cho anh sống yên ổn.” Lệ Cảnh Trình mang vẻ hời hợt:“Em chỉ cần biết, anh sẽ không để chuyện như này xảy ra thêm lần nàonữa, bất kì lời ra tiếng vào nào cũng không thể ảnh hưởng đến chúngta.”
“Lệ Cảnh Trình, thế giới của anh thật phức tạp.”
Anh xoa đầu cô: “Em không cần hòa nhập, anh sẽ thay em chống đỡ, dọn sẵn một không gian, cho em và cục cưngsống cuộc sống thoải mái, chuyện duy nhất em cần làm là tin tưởnganh.”
Vinh Thiển nói, khóe mắt tựa hồ chứa ý cười: “Nhanh đi tắm, trên người toàn mùi nước hoa phụ nữ, đáng ghét.”
Trong phòng rửa tay, Lệ Cảnh Trình đứngdưới vòi sen, bọt nước phun lên cơ thể tráng kiện của anh, thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023682/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.