Vinh Thiển đi tới trước thang máy, xoay người liền nhìn thấy Hoắc Thiếu Huyền đi ở phía sau.
“Không cần đi theo em đâu.”
Trong lòng Hoắc Thiếu Huyền là Tranh Tranh, nhìn người đến chờ thangmáy càng lúc càng nhiều: “Anh cùng Lệ Cảnh Trình đánh một trận.”
Vinh Thiển cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn anh.
‘Đinh’
Cửa thang máy mở ra, mọi người nhanh chóng tiến vào, bệnh viện là nơi giành giật từng giây từng phút, Hoắc thiếu Huyền kéo Vinh Thiển ra sợngười ta chạm vào, Vinh Thiển nhìn vết thương trên mặt anh nói: “Vìsao?”
Đây cũng là vấn đề thật khó có thể mở miệng.
Hoắc Thiếu Huyền né tránh ánh mắt của cô, không dám nhìn gần cô, côđối với anh quen thuộc như thế, một ánh mắt có thể biết trong lòng anhđang nghĩ gì, nhưng Vinh Thiển làm sao có thể dự đoán được chuyện này có quan hệ với bốn năm trước?
“Anh nói đi.”
Hoắc Thiếu Huyền nhướng mắt lên: “Anh cảm thấy anh ta đối với em không tốt.”
“Cho nên đánh nhau?”
“Nói không được thì dùng nắm đấm.”
Vinh Thiển há miệng thở dốc: “Hai anh…”
Hoắc Thiếu Huyền nói tiếp: “Anh là người động thủ trước.”
“Vì sao anh lại cảm thấy anh ấy không tốt đối với em?”
“Vậy anh ta đối với em như thế nào?”
Vinh Thiển nhìn tới nhìn lui trong đám người, thân phận của bọn họthế này mà giờ lại đi bàn chuyện hạnh phúc của cô, thật có chút châmchọc: “Tốt, anh ấy đối với em tốt lắm.”
Đứa nhỏ trong bụng bỗng nhiên đạp cô một cái, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023680/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.