Edit: Lưu Tinh
-----
Vinh Thiển cảm thấy ảo não, sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào lúc này.
Cô ngồi trở lại chỗ của mình. Lệ Cảnh Trình phóng tầm mắt nhìn qua, cũng thấy hai người bên kia.
Vinh Thiển nắm chặt vé máy bay trong lòng bàn tay. Cô đưa vé cho Lâm Nam: “Dù thế nào cậu cũng nhất định phải lên máy bay, biết không?”
Lâm Nam vội vàng gật đầu, ánh mắt nhìn thấy Lệ Cảnh Trình ở cách đó không xa đang bước nhanh mà đến. Cô đem vé máy bay của Vinh Thiển đưa khẩn trương bỏ vào túi.
Vinh Thiển uống hai hớp nước, cố làm ình tỉnh táo lại. Cô cố gắng mở miệng: “Lâm Nam, cậu muốn đi mấy ngày?”
”Có gì mình sẽ báo cậu sau.”
Vinh Thiển đang đưa lưng về phía Lệ Cảnh Trình, cô cố gắng hạ thấp giọng nói gì đó. Lệ Cảnh Trình đến vừa lúc nghe thấy Vinh Thiển trong miệng phát ra tiếng cười: “Này, phải nhớ được mua quà ình đó.”
”Yên tâm đi, không thể thiếu phần của cậu.
Lâm Nam ngẩng đầu, vờ như là mới nhìn thấy Lệ Cảnh Trình:“A, Lệ thiếu, thế nào mà anh cũng đến?”
Vinh Thiển xoay người lại, đứng lên:“Sao anh lại đến đây??”
Lệ Cảnh Trình thản nhiên dắt tay Vinh Thiển, “Em không phải đang mua sắm quần áo ở trung tâm thương mại cùng chị Nguyệt sao? Thế nào cũng đến sân bay?”
Vinh Thiển nhanh trí trả lời: “Em vừa nhận được điện thoại của Lâm Nam, cậu ấy muốn đi du lịch cho khuây khỏa một chút bởi vì cậu ấy cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023677/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.