Edit: Dế Mèn
——-
Vinh Thiển nghe xong, cự tuyệt không chút do dự: “Không được!”
”Vì sao?”
”Nếu như anh ấy có cách, một khi thông tin được giải mã, không phải những kẻ đó sẽ điên cuồng tìm anh ấy trả thù sao? Dù tôi không biết trong ngọc bích cất giấu bí mật gì, nhưng bọn chúng đã theo đuổi nó không bỏ, còn hại Thanh Giác mất cả mạng. Anh đã nói dữ liệu đó chắc chắn quan hệ tới sự sống còn của đường dây cả đám. Lệ Cảnh Trình chỉ là một thương nhân, đừng có lôi anh ấy vào.”
Vinh Thiển nói năng liền mạch lưu loát, tâm trạng không khỏi kích động.
Cô nhìn Lăng Giác: “Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?”
Lăng Giác gật đầu: “Hai ngày này, cách nào được tôi cũng đều nghĩ tới rồi.”
”Dù vậy cũng không thể tìm Lệ Cảnh Trình.” Thái độ của Vinh Thiển vẫn kiên quyết.
Lăng Giác không khỏi nhìn cô chăm chú: “Em rất quan tâm tới anh ta.”
”Ai nói vậy?”
”Nếu không sẽ không như vậy.”
”Tôi...” Vinh Thiển nghẹn lời: “Anh ấy là ba của con gái tôi.”
”Chuyện giải mã, chúng tôi sẽ bảo mật, sẽ không liên lụy đến Lệ Cảnh Trình.”
”Anh dùng cái gì bảo đảm?”
Vinh Thiển nhìn Lăng Giác lấy miếng ngọc bích ra. Thật sự chỉ là miếng ngọc bội bình thường, ai lại nghĩ nó tác động đến tính mạng nhiều người như vậy.
”Tôi lấy tính mạng tôi ra bảo đảm.”
Vinh Thiển vẫn không có ý định sẽ gật đầu. Lăng Giác giơ tay nắm lấy cổ tay cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023612/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.