Edit: Lưu Tinh
——-
Một chút cảm giác như bay lên không trung, làm cho Vinh Thiển suýt chút nữa thì gào lên.
Ánh mắt cô nhìn màn hình máy vi tính chằm chằm: “Không có việc gì chứ?”
Ngón tay Lệ Cảnh Trình lần nữa gõ máy tính, gõ lại thứ tự trong hệ thống, cằm anh tựa lên bả vai Vinh Thiển. Cô nhìn thấy những số liệu trên màn hình lớn dần dần được khôi phục.
Chân mày cô nhướng lên lộ vẻ vui mừng, Lệ Cảnh Trình không trả lời, cô cũng đoán được.
”Thật tốt quá, cuối cùng cũng không có việc gì.”
Hai tay anh ôm chặt hông cô: “Đừng vội mừng. Bây giờ là thời điểm quan trọng, nếu xảy ra một chút sơ sót, sẽ thành ra “kiếm củi ba năm thiêu một giờ".”
Tâm tình Vinh Thiển cũng trở nên đặc biệt trầm trọng: “Số liệu này thực sự rất quan trọng sao?”
”Tôi chỉ mới giải mã, còn chưa xem qua.”
Vinh Thiển lôi kéo tay anh: “Vừa rồi anh có sợ không?”
”Có một chút.”
”Tôi vẫn nghĩ anh không sợ trời không sợ đất nha.”
Hai tay Lệ Cảnh Trình lại dùng sức lần nữa: “Vì chuyện này mà em còn nợ tôi một điều kiện, tôi đương nhiên không cho phép bản thân thất bại.”
Lúc này Vinh Thiển mới nhớ tới, mấu chốt là lúc đó Lệ Cảnh Trình cũng không nói rõ điều kiện là gì.
”Tôi nói cho anh biết, những yêu cầu quá đáng tôi sẽ không làm đâu.”
Lệ Cảnh Trình nhìn cô cười.
Ánh mắt lại không hề có ý tốt, tựa như độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023609/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.