Edit: Dế Mèn
——-
Lệ Cảnh Trình không chịu quay ra, có thể việc phân tích dữ liệu đã xong rồi.
Vinh Thiển chán chường, thỉnh thoảng nhìn sang người đàn ông. Cô sờ sờ cần cổ, cô đã không còn thấy chuyện trước kia bi thảm thế nào nữa rồi, mọi chuyện đều đã qua, như thể chưa từng tồn tại.
Dù lời nói dối này trăm phần trăm có ý lừa mình dối người.
Cô ngồi trên bãi đá ngầm, đung đưa đôi chân: “Khi nào chúng ta trở về?”
”Em hỏi câu này hơn trăm lần rồi.”
Lệ Cảnh Trình ở ngay cạnh cô, tay cầm notebook, đang coi kỹ lưỡng các dữ liệu đã được phân tích.
Vinh Thiển đè màn hình lại.
Người đàn ông thắc mắc, ngẩng đầu nhìn cô: “Làm gì vậy?”
”Không được nhìn.”
”Vì sao?”
”Đây là cơ mật của cảnh sát.” Vinh Thiển vươn tay giật lại máy vi tính: “Bọn họ bảo anh giải mã, không phải bảo anh nghiên cứu dữ liệu bên trong.”
Lệ Cảnh Trình đẩy tay cô ra: “Anh chỉ tiện thể nhìn thôi, những thông tin này đều phải ghép với mật mã tương ứng mới biết đó là gì. Anh nhìn cũng không hiểu.”
”Thật không?” Vinh Thiển nửa tin nửa ngờ, không hiểu mà anh lại nhìn chằm chằm nó cả buổi chiều.
Lệ Cảnh Trình để máy tính lại lên đùi. Vinh Thiển chống hai tay bên người, nhìn đăm đăm mất hồn về phía mặt biển cách đó không xa.
”Vinh Thiển!”
Người đàn ông bên cạnh khẽ gọi cô.
”Hửm?”
”Không lâu nữa, anh phải về Lại Hải.”
”Gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023597/quyen-3-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.