Edit: Dế Mèn
-----
Tống Trĩ Ninh bước nhanh về phía trước, bàn chân trần trắng trẻo dẫm lên nền đất xù xì, cánh tay xuôi hai bên người. Lệ Cảnh Trình đứng tại chỗ rất lâu. Anh nghiêng đầu nhìn về phía ngôi biệt thự. Nhớ lời của chủ nhiệm Vương, anh nhấc đôi chân cứng ngắc bước nhanh theo sau Tống Trĩ Ninh.
Tống Trĩ Ninh nghe được tiếng bước chân càng lúc càng gần, nhưng cô không cười nổi. Lệ Cảnh Trình đuổi theo cô cũng vì sợ cô gặp chuyện không may, thương hại cô sao?
Cô luôn luôn kiêu hãnh, trước giờ không chịu được cảnh người khác cứ một mực bám dính lấy mình; nhưng lúc này, việc cô đang làm được coi là gì đây?
Lệ Cảnh Trình đi tới trước mặt cô, chặn đường cô lại: “Trong lòng đang nghĩ quẩn à?”
Tống Trĩ Ninh cũng không ngẩng mặt lên: “Em nghĩ quẩn thì năm đó em chịu được kết quả này sao? Bây giờ chẳng qua là chịu thêm lần nữa thôi, chẳng lẽ em không chuẩn bị tâm lý được sao?”
Lồng ngực Tống Trĩ Ninh phập phồng mấy cái, vẻ khó tin trong mắt sớm biến thành phẫn nộ.
Cô thực sự không hiểu được - sao Lệ Cảnh Trình có thể bình thản mà nói ra những câu gây tổn thương người khác như vậy chứ!
Tống Trĩ Ninh nắm tay lại đánh vào ngực anh: “Lệ Cảnh Trình, năm đó, lúc em khổ sở sợ hãi, anh đã tới sao? Khi hết lần này tới lần khác em nghe người ta nói cánh tay mình không cứu chữa được nữa, anh đã tới sao? Bây giờ anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go/2023554/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.