Lén lúc anh không để ý, cô nhắn cho Cẩm Tú:
(Trưa nay Danh Phong có mời cô đi ăn không?)
Chỉ một lát đã thấy tin phản hồi:
[Cô hâm à… dám nghi ngờ tôi sao? Vậy đừng có nhờ vả tôi nữa.]
(Không có… chỉ là… mai gặp cô tôi sẽ kể cho cô nghe, chuyện này lạ lắm)
[Không chơi với cô nữa, giận rồi…]
Hải Vân bật cười khi Cẩm Tú nhắn lên một loạt icon giận dữ. Nhắn tin với cô ấy mà cô còn thấy thú vị bảo sao… lén nhìn chồng đang báo menu lại chạnh lòng.
Cúi xuống nhắn lại tin xin lỗi mà Cẩm Tú nhắn lại mặt khóc ăn vạ đòi cô phải hứa từ bây giờ cấm nghi ngờ mới tạm tha. Cô dễ dàng đồng ý yêu cầu ấy vô điều kiện, đúng là đã hợp tác cần phải tin tưởng nhau tuyệt đối hơn nữa bây giờ cô ấy đã quay lại với chú út rồi… chẳng thèm để ý tới chồng cô nữa.
– Em nhắn tin với ai mà cười một mình vậy?
Hải Vân giật mình ngẩng mặt lên. Danh Phong đã xong việc chọn món ngồi nhìn về phía cô từ bao giờ.
– Bạn em thôi…
– Trai hay gái?
– Dạ????
Dường như thấy sự ngạc nhiên trong mắt cô nên anh xua tay:
– Không có gì, em xem muốn ăn gì thì gọi thêm.
– Chắc anh gọi đủ rồi, không cần thêm đâu. Em cũng dễ ăn.
Vậy nhưng khi món ăn được đưa ra cô thầm than sao khi nãy không gọi thêm. Cô không thích ăn thịt nhiều mà thích ăn rau và cá nhưng các món anh gọi lại chủ yếu là thịt không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tha-dung-gap-go-2/2549039/chuong-27.html