“Y Ngọc, khi nào em mới tỉnh lại?”
“Y Ngọc, khi nào em mới nói chuyện với anh?”
“Y Ngọc, em thấy anh bơ vơ như thế này mà vẫn nhẫn tâm như vậy sao?”
“Y Ngọc, bầu trời đêm rất đẹp, tỉnh dậy cùng ngắm với anh nhé?”
“Y Ngọc, tại sao em lại cứ im lặng như thế? Em không yêu anh nữa sao?”
“Y Ngọc…”
Tuấn Khải ngồi cạnh giường băng, nắm lấy bàn tay của Ngọc Nhi, cứ hỏi câu này lại qua câu khác, không hề hay biết có một tốp người đứng ngay cửa nghe lén, bọn họ đều đồng loạt thở dài. Tuấn Khải, Y Ngọc, hai người họ cứ như nhân vật chính của các bộ truyện ngôn tình, cứ bị chia cắt, hạnh phúc cũng chỉ thoáng qua, hoàn toàn là khổ sở. Cả bọn nhiều chuyện đứng đó ngó nghiêng là thế, riêng chỉ có một người đang đực mặt nhìn, vô cùng bực bội.
“Mấy người không muốn Thiên Tỉ trở thành người? Vậy tôi về.”
Vương Khải đứng từ phía sau, đưa mặt than nhìn bọn họ, rõ ràng hối thúc anh đến mau mau, giờ chính bọn họ đang đứng ngay đây không vào trong, giỡn gì chứ, anh đây còn bận biết bao việc, phải đi sắc thuốc cho Công Chúa, vậy mà giờ lại tốn thời gian đứng ở đây nhìn cái tên bên trong lải nhải bao điều đến nhức cả đầu. Đã vậy, còn không chừa khoảng trống cho anh chen vào xem nữa chứ.
“Ế muốn chứ, muốn chứ.”
“Vậy thì tránh ra hết đi!!!”
Cả bọn mắt nảy lửa tránh đường cho Vương Khải đi. Vương Nguyên hằn học nhìn gã trước mặt, hàm răng trắng đã sớm ngứa ngáy rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-the-secrect-of-life/550809/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.