Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54
Chương sau
Về phía Khải thấy nó và Phong tươi cười về lớp cùng nhau anh không thể không nóng mắt nên xin nghỉ rồi kéo Nguyên và Tỉ đến phòng tập. Hai con người đấy cứ thút tha thút thít trên xe vì bữa trưa mới đưa được hai miếng vào mồm đã bị anh kéo đi. Nhất là anh Nhị cứ than trời than đất vì bữa trưa ngon ơi là ngon. Khải thì không để ý 2 tên kia than vãn đôi mắt anh nhìn một cách xa xăm ra ngoài cửa sổ.Đến phòng tập anh tập điên cuồng không để ý gì Nguyên và Tỉ hết nhìn anh rồi lai nhìn nhau chả biết Khải đang bị gì. *5 phút sau* hai cậu đang nô nghịch thấy Khải cứ nhìn vào cái điện thoại không rời mắt. Hai cậu ra kí hiệu cho nhau rồi rón rén, rón rén ra đứng đằng sau Khải trố mắt nhìn vào cái điện thoại thì ra là hình nó đang ngủ. Chắc là lần nó đi chơi mà Gia Phong cõng nó về anh bế nó vào phòng và lén chụp nó. 1,2,3 *giật* điện thoại của Khải đã nằm gọn trong tay Tỷ. Hai cậu đè Khải ra bắt anh khai ra toàn sự việc. Khi Khải kể xong thì trong phòng tập có một tràng cười như vũ bão ai đi qua mà không biết tình hình chắc gọi cho bệnh viện tâm thần đến để đưa người trong phòng tập này đi mất. Khải cốc đầu hai cậu và nói: -Cười cái đầu các em ý. -Đại ca anh quả là đại ngốc_Nguyên phán. -Sao ngốc? -Tỉ Nhi đang nói anh lại chặn họng tỉ ý lại, anh biết tỉ ý định nói gì à? Mà anh chỉ thích tỉ ý thôi à? -Thích với yêu có gì khác nhau à?_anh ngơ ngơ hỏi -Anh hãy phân biệt từ thích và từ yêu đi_Tỉ vỗ vai Khải rồi cậu và Nguyên đi đại chiến đồ ăn để Khải cứ ngơ ngơ trong phòng. --------------------------------------------------8 giờ tối-------------------------------------------------- Tại nhà Gia Phong mọi người đã đến đông đủ. Khải cũng đến vì anh nghĩ là một Idol nên cũng phải dữ hình tượng. Vả lại từ giờ cũng chẳng có ai cạnh tranh với anh nữa nên anh cảm thấy khá thoải mái. Còn nó tối này rất xinh đẹp. Hồ Kỳ Hân nhìn thấy nó cô ta vừa xoay ly rượu cười nhếch nói: -Đúng là vịt hóa thiên nga. Phong hôm nay ăn mặc rất chững chạc. Cậu gửi lời cảm ơn đến mọi người đã đến dự tiệc và nói về lý do chia tay. Rồi Phong đi đến từng người để nói chuyện. Đến chỗ Khải cậu cạn ly rồi thì thầm vào tai anh: -Hãy phân biệt từ thích và từ yêu đi. Đồ ngốc. Gia Phong cười rồi đi. Để anh lại ngơ ngơ tự đặt ra câu hỏi rằng không biết mấy người này có kịch bản sẵn hay không mà trùng hợp vậy. Sau khi nói chuyện xong thì cả lũ túm tụm lại chơi xoay chai. Cái chai chỉ vào người nào thì người xoay chai sẽ được hỏi một câu. Gia Phong xoay trúng vào nó rồi cậu hỏi: -Băng Nhi em có thích anh không? -Có_nó trả lời làm cả lũ đấy ồ lên. Nó cười rồi nói tiếp: ""Hãy phân biệt từ thích và từ yêu"" Giờ đến cả nó cũng nói vậy là Khải loạn hết cmn đầu. Anh biện cớ mệt và về trước. Hồ Kỳ Hân nghe nó trả lời thì nói nó là bắt cá rồi Gia Phong chặt chém lại cô ta làm cô ta tức ói máu vùng vằng bỏ về. 10 giờ tiệc tan nó dọn dẹp cùng Phong xong rồi cũng đi về. Về đến nhà thấy nhà cửa tối om, Khải thì ở trong phòng trùm kín chăn loạn lên với từ thích-yêu, yêu-thích. Nó vào phòng mình thay quần áo rồi viết viết cái gì đấy sau đó nhắn tin cho Khải: -Này Vương Tuấn Khải -Cái gì?_Khải cầm điện thoại lên hậm hực. -.Thích là “muốn đến gần”, yêu là “không tách ra được”. Thích là “muốn chiếm hữu”, yêu là “nguyện hy sinh”. Đối với tôi cậu thuốc kiểu nào? -Yêu_ Khải đọc tin nhắn của nó thì cũng đã hiểu được nghĩa của từ thích và yêu. Bên nó khi đọc được tin nhắn thì nở một nụ cười rất tươi. Nó bảo anh ra ngoài cửa, khi ra Khải thấy một tấm bảng và có một dòng chữ to đùng "" TÔI KHÔNG THÍCH CẬU MÀ TÔI YÊU CẬU! ĐỒ NGỐC! ^^"" Khải đọc xong thì mắt sáng lên rồi la hét om sòm. Nó ở trong phòng chỉ biết cười rồi chùm chăn đi ngủ. Anh vào phòng nhắn tin cho nó: -Cảm ơn em đã đến bên anh. Yêu em!_ gửi xong mắt anh mới giật giật. Người nhận là Vương Nguyên, thôi thế là tàn đời rồi. Khải bắt đầu đổ mồ hôi hột lập tức hàng chục tin nhắn được gửi từ Vương Nguyên và Thiên Tỉ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54
Chương sau