Khải lù lù giữa cửa mặt lại như đeo bị. Nó xoa tim rồi hét lên:
-Vương Tuấn Khải anh định hại chết tối hả?!!!
-Cô đi đâu giờ mới về hả?_anh chống hai tay vào hông tra khảo nó
-Đi đâu kệ tôi. Không liên qua tới anh._nó vào phong bỏ ngoài tai những lời Khải càu nhàu đằng sau. Sau khi tăm rửa nó ra bàn ngồi học. Không khí đang yên ắng thì tự nhiên Khải mở của phòng nó *rầm* rồi lao xồng xộc đến chỗ nó. Nó vẫn cắm mặt vào đống bài tập nhưng miệng thì càu nhàu:
-Anh có phải là Idol không vậy? Chả giữ hình tượng gì cả.
-Kệ tôi.
-Vậy anh tìm tôi có việc gì?
-Tôi thích cậu_câu nói của Khải làm nó đơ toàn người luôn. Lúc sau nó mới quay lại nhìn Khải nói:
-Thật ra người tôi thích là Gia Phong không phải là anh. nhưng.....
-Thôi không cần nói nữa tôi biết cô định nói gì rồi_chưa để nói nói hết câu Khỉa đã chen mồm vào. Người anh ủ rũ đi ra khỏi phòng nó. Về phòng Khải chùm kín chăn lại cố quên đi chuyện vừa nãy. Nó thì cả tối đấy cũng chằn chọc không ngủ được. Cứ thắc mắc hoài không biết Khải nói biết là biết cái gì. Đến gần sáng nó mớt chợp mắt và đồng hồ báo thức kêu. Nó nái ngủ cầm đồng hồ lên rồi nói:
-Hôm nay mày bị say à? Mới 4 giờ đã gọi tao dạy_đặt đồng hồ xuống rồi nó lại khò tiếp. Lúc lâu sau đồng hồ lại kêu nhìn đồng hồ nó bật dạy xông thẳng vô WC. Khi ra thì vào bếp lấy chiếc humburger ra làm nóng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-quen-em-anh-khong-lam-duoc/264139/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.