-Phù... Không biết cậu ta có thấy mặt mình không nhỉ? Mong là không thấy vì nếu thấy là nguy to.Nó thở phào nhẹ nhõng, dạo khu phố rồi về. Trên đường đi về, nó cứ nghĩ đến thần tượng của nó.
Tại sao Thiên Tỉ lại vào tòa nhà đó nhỉ? Ở Sân bay rõ ràng là nó thấy anh đi ra khỏi sân bay rồi mà sao anh vẫn còn ở đấy giúp nó? Chả lẽ, Thiên Tỉ có người anh song sinh? Không thể nào, nếu có người anh song sinh thì sao trên mạng lại không có tin tức í.
Nó suy nghĩ vẩn vơ mà không biết đi về nhà từ lúc nào. Nó cứ đứng trước cổng đang định nghĩ gì đó nhưng nghĩ không ra nên cứ đứng đờ ra.
-Bảo Nhi, sao con không mở cổng đi vào mà cứ đứng trước cổng làm gì?
Mẹ nó vừa đi mua ít thức ăn từ siêu thị về. Vừa xuống taxi trả tiền cong thì thấy con gái mình đứng trước cổng nhà mà không mở vào.
-Dạ?_nó giật mình
-Con bị sao à?_mẹ
-Dạ, không sao ạ.
-Vậy mở cửa cho mẹ đi!
-Tuân lệnh.
Nó giơ tay, bắt chước kiểu quân đội rồi mở cửa cho mẹ vào.
Đêm đã về khuya, một ngày qua đi đối với nó rất mệt mỏi. Mệt thì mệt thật nhưng tại sao nó lại không ngủ được chứ? Nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, mở mắt ra rồi nhắm mắt lại. Nó cứ lặp đi lặp lại mỗi động tác ấy nhưng không tài nào ngủ nổi. Nếu vào giờ này thì cá chắc rằng nó đang ngủ không biết trời trăng mây hoa gì rồi.
Nó có 1 khái niệm là nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-ngan-con-hac-giay/264329/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.