«Phải mãi mãi xa ngôi nhà này với bao kỉ niệm sao?»Nó đưa mắt nhìn ngôi nhà gắn liền với nó gần 10 năm qua.
-Bảo Bảo, nhanh lên con sắp trễ rồi._ mẹ nó dục.
- Vâng.
Nó lấy cái điện thoại ở ba lô ra, chụp một bức ảnh làm kỷ niệm rồi chạy ra xe, mở cửa vào:
-Con làm gì thế?_ mẹ
- Con chụp ảnh kỷ niệm thôi!_nó
_Ừ.
_ _ _Tại sân bay Nội Bài_ _ _
«Con nhỏ này làm gì mà chưa tới chứ. Hôm qua hứa là tiễn mình rồi mà... Ui, sắp tới giờ rồi.»
Nó đứng chắp tay vào hông nhìn đồng hồ, miệng thì không ngừng lẩm bẩm.
-Bảo Bảo, mau ra đây kiểm soát lại vé đi.
Mẹ nó gọi, nó cuống cuồng, mắt không rời cái cửa, chỉ hi vọng là con bạn mình sẽ tới kịp. Nó vừa đi vừa chửi rủa con bạn đáng chết của mình.
«Nó định không đến thật ư? Mày nhớ đấy con điên. Nao về Việt Nam, tao sẽ xử mày...»
-Hù...
Nó đang định ra chỗ kiểm soát lại vé thì Ngọc Anh từ đâu chui lên, hù nó 1 cái làm nó suýt ngã xuống đất. Con nhỏ biết nó yếu bóng vía nên dùng cái trò này để phá nó.
-Con điên, mày tính làm tao bị nhồi máu cơ tim chết ngay tại đây à? Mày có biết tao đợi mày gần tiếng đồng hồ rồi không?_Nó càu nhàu, nhìn nhỏ mà trách mắng.
-Tao xin lỗi. Tao biết tao sai rồi mà. Coi như đây là quà bồi thường cái gần tiếng mày chờ tao ha.
Nhỏ đưa quà cho nó, nó cười khúc khích rồi chạy ra chỗ kiểm soát.
-Tao sẽ mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-ngan-con-hac-giay/264327/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.